Ngày hôm sau, mọi người dậy sớm ăn sáng rồi chia thành hai nhóm đi theo hai đoàn, Mộc Thanh Tố Tố cùng vài bạn nam nữ trong lớp đi theo cán bộ đi vào khu vực nhà dân trong núi, còn Tú Linh đi theo Đoàn Hạo cùng các bạn còn lại theo thầy giáo đến trường học.
Hai đội trước tiên đi khảo sát những hộ gia đình, những bạn học giỏi nhưng hoàn cảnh khó khăn, trường học, nhà dân, con đường! những nơi cần sửa chữa và hỗ trợ sẽ được mọi người lên kế hoạch.
Con đường lên núi có hơi khó khăn, nên ngay lúc đầu mọi người đã được cán bộ địa phương nhắc nhở trước về trang phục, giày dễ mang, lúc sáng mọi người ăn mặc thoải mái, mang giày thể thao đầy đủ.
Đoàn người của Mộc Thanh được chở bằng một chiếc xe bán tải cũ kĩ nhưng chỉ chạy được tới dưới chân núi, còn lại phải đi bộ lên, đi được một đoạn thì tới ngay một thác nước rất đẹp, thác nước thấp, dòng nước suối cũng cạn nên mọi người tạm thời dừng chân nghỉ ngơi một lát, các bạn nữ thì chụp ảnh còn các bạn nam thì leo lên đỉnh thác, Mộc Thanh chụp vài tấm ảnh gửi cho bố mẹ, rồi đăng lên trang cá nhân của mình hai tấm ảnh, một là bóng lưng của cô và Tố Tố trước mặt họ là dòng thác đang chảy, còn một tấm là chân của tất cả mọi người tham gia chuyến đi.
"Đợt này chị Linh sẽ tiếc đứt ruột cho mà xem, bởi vì cái tội mê trai nên không được xem những cảnh vật đẹp đẽ như thế này.
" Tố Tố hài hước nói.
"Cậu nghĩ nhiều rồi, bây giờ trong mắt chị ấy còn gì đẹp hơn Đoàn Hạo sao?"
"Cũng đúng, mình quên mất, tình yêu làm con người ta mờ mắt là có thật mà.
"
Mọi người tiếp tục đi, nửa tiếng sau cũng tới khu vực dân ở, nhìn lại đoạn đường khó khăn vừa đi qua, ai cũng phải cảm thán, cuộc sống người dân ở đây thật khó khăn, đặc biệt các em nhỏ ngày ngày lội bộ đi học, thật làm người ta chạnh lòng.
Lúc đi mọi người có mang theo bánh kẹo, sữa, gạo mì và một vài đồ dùng khác được phân chia đều cho các hộ dân, các em nhỏ lúc đầu còn rụt rè sợ sệt nhưng sau đó rất vui vẻ.
"Người dân ở đây sử dụng nước sinh hoạt như thế nào ạ?" Một bạn nữ trong đoàn hỏi cán bộ thôn.
"Họ dùng trực tiếp dòng nước suối lúc nãy chúng ta đi ngang qua, hằng ngày đàn ông trong thôn cùng nhau đi gánh nước về để dùng, nếu gia đình không có đàn ông nhà khác gánh hộ, giúp đỡ qua lại.
"
"Còn những em nhỏ được đến trường hết không ạ?" Bạn nam trong lớp cũng lên tiếng hỏi.
"Một vài hộ thôi, còn đa phần nếu gia đình không có tiền thì các con sẽ lên nương làm việc cùng bố mẹ.
"
Càng hỏi càng cảm thấy đau lòng.
Mộc Thanh thấy một cô bé có khuôn mặt xinh xắn, đôi mắt trong veo, nhưng mặt chèm nhem bụi đất, trên vai đang vác trên vai một bó củi khô thì đến phụ cô bé mang, vừa đi vừa hỏi.
"Con có đi học không?"
"Không ạ.
"
"Bố mẹ không có tiền sao?"
"Bố mất rồi, chỉ có mẹ không đủ tiền học.
"
Mộc Thanh đau lòng lau mặt cô bé, đưa cho bé mấy viên kẹo hỏi tiếp.
"Vậy con muốn đến trường không?"
"Có ạ.
" Cô bé nở nụ cười hạnh phúc nhìn cô.
"Vậy cô giúp con đến trường nhé, nhưng con hứa với cô, phải chăm chỉ học tập để sau này làm có tiền rồi sẽ chăm sóc mẹ thật tốt, con thấy sao?"
"Được ạ.
"
Bên Đoàn Hạo cũng có một ngày bận rộn ở trường, anh đã đi qua nhiều nơi, gặp qua nhiều hoàn cảnh khó khăn nên việc này với anh là thấy thường xuyên nhưng mọi người đi cùng lại khác, đặc biệt Tú Linh lần đầu tham gia chuyến đi như này, gặp những hoàn cảnh như thế này