Mọi người đã đi trước, Thiên Bình chở Mộc Thanh đến sau, cô cứ nghĩ họ đến nhà hàng của bố để ăn mừng như mọi khi, nhưng đường này không phải đến đó.
“Chúng ta đi đâu ạ?”
“Đợi lát nữa em sẽ biết.”
Xe dừng lại ở cổng một căn biệt thự lớn, anh mở cửa hai người tay trong tay đi vào.
Khung cảnh nơi này có phần hơi giống với căn biệt thự ở ngoại ô của bọn họ, rất nhiều hoa được trồng ở đây chỉ có căn nhà rộng lớn hơn, mọi người tập trung trong sân, đang làm đồ nướng, thời tiết hôm nay rất mát mẻ, không nắng gắt như mọi hôm, chiều tối có gió, không khí phù hợp cho các buổi dã ngoại ngoài trời.
Có lẽ mọi người cũng nghĩ vậy nên mới đến đây, chỉ là không biết đây là nhà của ai, cô không nghĩ nhiều mà đi vào sân.
Mẹ Chu đang bày đồ nướng lên bàn, Băng Di cùng Tú Linh cũng đang bên cạnh giúp đỡ, còn mẹ Mộc và Tố Tố thì đang cắm hoa, bố Chu, bố Mộc ngồi dưới gốc cây đánh cờ, đám đàn ông người nướng thịt, người sắp xếp bàn ghế.
Nhật Hy có ca mổ nên đã về từ sớm.
“Cứ như chuẩn bị có buổi tiệc lớn vậy.” Mộc Thanh quay sang nói với anh, anh rũ mắt nhìn cô nói.
“Anh lên phòng có việc.” Anh chỉ tay lên tầng.
Cô gật đầu, cũng không hỏi nơi này có phải nhà anh không mà đi về phía mẹ phụ giúp.
Bàn tiệc hoàn thành thì cũng đã 6h tối, mọi người ngồi quây quần ăn uống thật vui vẻ, bố Mộc đem theo mấy chai rượu quý từ nhà hàng đến, Đoàn Hạo khui và rót cho mọi người, hôm nay cô thấy trong người không được thoải mái nên không uống.
“Khó chịu hả em?” Thiên Bình thấy mặt cô hơi xanh xao nên đưa tay lên trán sờ thử.
“Em hơi mệt một chút, có lẽ do thời gian này bận quá, ngủ không đủ giấc.”
“Lên phòng nghỉ ngơi một lát nhé?”
“Không sao, em ở chơi với mọi người.”
“Nếu khó chịu phải nói với anh ngay, biết không?”
“Dạ.”
Ăn uống xong đã hơn 9h tối, Thiên Bình lại bảo có việc nên lên tầng.
Tú Linh và Tố Tố đẩy cô vào một căn phòng, bảo cô thay váy họ đã chuẩn bị.
“Sao phải thay váy? Không phải sắp về rồi?”
“Bảo em thay thì cứ thay đi, hỏi nhiều làm gì chứ.” Tú Linh hối thúc.
“Đúng vậy, cậu nhanh đi.” Tố Tố cũng phụ hoạ theo.
“Vậy sao hai người không thay váy mới?”
“Thôi…nhanh nhanh sắp đến giờ rồi.”
Cô bất đắc dĩ đi vào thay cái váy mới.
Lúc đi ra còn bị hai người họ lôi kéo đến bàn trang điểm lại rồi làm tóc, bọn họ chạy tới chạy lui làm cô chóng hết cả mặt.
“Tuyệt vời…thật xinh đẹp.”
“Hai người thôi đi, nói cho em biết chuyện gì đang xảy ra?”
“Nói ra thì còn gì để xem nữa, mau xuống thôi.” Tú Linh đẩy cô ra cửa.
Lúc này bên ngoài bãi cỏ đã trang trí đầy hoa nến, còn có cả bong bóng nhiều màu sắc, sắp thành hình trái tim lung linh rất đẹp.
Thiên Bình đã thay bộ tây trang màu đen càng tôn lên dáng