Chung Cực Đấu La - Đấu La Đại Lục 4

Na Na lão sư rời đi


trước sau

Chạng vạng tối.

Lam Hiên Vũ nện bước nhẹ nhàng xuống xe trường học, vừa đi hắn vừa dùng hai tay điệu bộ động tác Kim Long Kinh Thiên. Càng luyện tập hắn lại càng thấy một thức này ảo diệu vô cùng. Chẳng những bản thân nó có uy lực lớn còn rất có lợi đối với thân thể của mình.

Tuy rằng mỗi lần luyện qua đều có chút sức cùng lực kiệt nhưng ngày hôm sau lại sinh khí dồi dào, thậm chí hắn cũng có thể cảm giác được tiến bộ của mình.

Về tới trước cửa nhà, hắn nhấn xuống mật mã, đó là sinh nhật của mẹ hắn.

"Ta đã về rồi!" Lam Hiên Vũ kêu một tiếng, sau đó liền kích động mà chạy tới phòng Na Na.

Trên người Na Na lão sư có một loại khí tức đặc thù làm hắn cực kì ưa thích, làm hắn luôn nhịn không được mà luôn muốn thân cận với nàng.

"Na Na lão sư, ồ, lão sư không có ở đây nha!" Lam Hiên Vũ nghi hoặc nhìn thoáng qua, phòng Na Na rất sạch sẽ, tát cả đều chỉnh tề giống như chưa từng có người ở qua.

Hắn vội vàng lại chạy tới phòng tu luyện cùng buồng vệ sinh, nhưng vẫn là không ai.

Na Na lão sư đi ra ngoài rồi sao?

Đúng lúc này, một tiếng vù vù rất nhỏ đột nhiên vang lên, một đạo quang ảnh phóng lên giữa phòng khách, chính là hình ảnh của Na Na.

"Hiên Vũ, ngươi đã trở về, có lẽ ngươi sẽ rất xúc động nên ta lưu lại một đạo Tinh Thần lạc ấn này. Lão sư phải rời đi."

Quang ảnh trong Na Na, mang trên mặt là vẻ ôn hòa cùng không muốn, nàng giơ tay giống như là muốn chạm đến gương mặt của hắn.

"Lão sư vì một ít chuyện nên nhất định phải rời đi. Vốn định tạm biệt trước mặt ngươi nhưng lại sợ tâm tình không muốn làm ta không quyết định.

"Lần đầu tiên thấy ngươi lão sư đã cực kì thích ngươi, cho nên lão sư mới lựa chọn trở lại với ngươi, hy vọng có thể đi cùng ngươi phát triển. Thế nhưng thời gian tốt đẹp luôn ngắn ngủi đấy. Những đoạn thời gian đẹp này sẽ luôn làm bạn với lão sư, lần này, lão sư tuyệt sẽ không quên.

"Ngươi phải ngoan ngoãn nghe ba mẹ nói, dựa theo phương pháp lão sư dạy mà tu luyện. Lão sư để lại cho ngươi một dãy số hồn đạo thông tin, bởi vì phải truyền tin qua tinh cầu nên phí liên hệ có thể sẽ vô cùng đắt đỏ. Nhưng khi ngươi đột phá đến hai mươi cấp thì vô luận như thế nào cũng phải liên lạc với lão sư, khi đó nhất định lão sư sẽ trở lại gặp ngươi, vô luận đối mặt tình huống như thế nào lão sư cũng sẽ trở về. Cho nên ngươi phải cố gắng mà tu luyện nha.

"Ngươi phải tiếp tục luyện tập Kim Long Kinh Thiên, khi ngươi có thể nắm giữ nó hoàn toàn hẳn là sẽ có thể một mình đảm đương một phía rồi. Đừng khóc, nam tử hán đại trượng phu, không thể luôn rơi lệ. Tuy rằng ngươi còn nhỏ, nhưng ngày đó ngươi cản trước người mẹ thì ngươi cũng đã là nam tử hán rồi.

Chúng ta chỉ là tạm thời phân tách, về sau nhất định còn có thể gặp lại đấy.

"Tốt rồi, đã nói nhiều như vậy a. Nếu nói thêm gì nữa có lẽ lão sư liền thật sự không nỡ rời đi mất. Dãy số hồn đạo thông tin ta đã chuyển tới chỗ mẹ ngươi, cũng đã tạm biệt nàng. Hiên Vũ, gặp lại."

Quang ảnh Na Na vẫy tay với Lam Hiên Vũ, vành mắt nàng cũng đã đỏ lên.

"Na Na lão sư..." Lam Hiên Vũ quát to một tiếng, liền nhào tới, nhưng là một cái ôm vô ích.

"Na Na lão sư không cần đi mà..."

...

Trung tâm du hành vũ trụ Thiên La Thành

Vừa mới đi theo một đám nhân viên công tác leo lên phi thuyền vũ trụ. Thân thể Na Na chợt cứng ngắc lại thoáng một phát, nàng nhịn không được mà xoay người nhìn về phía xa.

Lúc này Vân Diễm cũng đang đi bên người Na Na, lúc trước, nàng vừa rời đi không lâu đã nhận được hồn đạo thông tin từ Na Na, nàng nói có thể tùy bọn hắn lập tức ly khai. Điều này làm cho nàng mừng rỡ không hiểu, hoàn thành nhiệm vụ sớm một chút không thể nghi ngờ là tốt nhất.

"Làm sao vậy, Na Na?" Vân Diễm hỏi.

Na Na lắc đầu: "Không có gì, đi thôi."

Hiên Vũ, chúng ta nhất định sẽ gặp lại.

Na Na rời đi, trong nội tâm Nam Trừng mơ hồ suy đoán, việc này có lẽ là có quan hệ với vụ tập kích ngày đó, dù sao Na Na cũng đã ngăn cơn sóng dữ, cứu rất nhiều người. Nam Trừng cũng nghe được tin tức về màn "Pháo hoa" kia, nàng mơ hồ suy đoán về khả năng việc này cùng Na Na có quan hệ.

Lam Hiên Vũ rầu rĩ mất cả một tuần lễ. Hắn thật sự rất thích Na Na, Na Na rời đi sinh ra đả kích không nhỏ đối với hắn. Nhưng hắn cũng nhớ kỹ lời nói của Na Na lão sư, hắn phải cố gắng tu luyện, chỉ cần hồn lực đạt
đến hai mươi cấp là hắn có thể lần nữa nhìn thấy Na Na lão sư rồi.

Mà hiện tại, hồn lực của hắn đã có mười ba cấp rồi, khoảng cách hai mươi cấp tựa hồ cũng cũng không tính quá xa xôi. Tao ngộ tại Thiên Tế cao ốc cũng làm cho hắn hiểu rõ thật sâu về tầm quan trọng củ việc tu luyện.

Hắn so với trước kia đã càng thêm cố gắng, mà mỗi ngày đều có người đưa tới những nguyên liệu nấu ăn trân quý, điều này làm cho việc cố gắng tu luyện của Lam Hiên Vũ phát triển rất nhanh. Điều duy nhất làm hắn buồn rầu là tốc độ hồn lực tăng lên vẫn rất chậm rãi, ít nhất cũng chậm hơn rất nhiều so với Diệp Linh Đồng.

...

Trong nháy mắt, lại là ba tháng trôi qua.

Nam Trừng gần đây có chút nôn nóng, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Lam Tiêu.

Từ lúc Lam Tiêu rời nhà đi chấp hành nhiệm vụ tới nay đã trọn vẹn nửa năm, mắt thấy Lam Hiên Vũ đã sắp tốt nghiệp năm nhất, đã sắp tiến vào ngày nghỉ nhưng Lam Tiêu vẫn chưa về.

Lúc trước, khi hắn rời đi còn cam đoan nhất định sẽ trở về, mang mẹ con bọn hắn đi chơi vào kì nghỉ của Lam Hiên Vũ. Thế nhưng nửa tháng gần đây, đến hồn đạo thông tin hắn cũng không gọi về. Bởi vì là giữa các hành tinh thăm dò nên Nam Trừng chỉ có thể chờ đợi hắn chủ động liên hệ.

Trong tâm tính lo được lo mất đã làm cho nàng bắt đầu hối hận, hối hận lúc trước để cho Lam Tiêu đi. Nàng nghĩ về sau nếu như còn có nhiệm vụ như vậy thì nhất định nàng sẽ không để cho hắn đi lần nữa.

Từ từ khi biết nhau đến nay, bọn hắn còn chưa bao giờ phân biệt thời gian lâu như vậy. Nàng thật sự rất nhớ hắn.

Lam Hiên Vũ tự nhiên cũng nhớ ba ba, thỉnh thoảng hắn sẽ hỏi Nam Trừng, ba lúc nào mới trở về? Mỗi lúc như vậy thì tâm Nam Trừng lại càng siết chặt hơn. Lam Tiêu sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

...

Thiên La tinh, học viện hồn sư sơ cấp Thiên La, Tử La Thành phân viện.

Đây là ngày học cuối cùng của năm nhất, Lam Hiên Vũ đã tới học viện từ sớm, một học kì này thành tích của hắn rất tốt.

Từ lần thành danh trong khóa thực chiến kia, chiến lực củ hắn liền đứng đầu danh sách rồi. Mà sau lần đó, Diệp Linh Đồng đột nhiên nghỉ học, không biết là nguyên nhân gì. Nhưng việc này làm cho hắn càng thêm không có đối thủ. Lão sư đơn giản mà bố trí những bài tập trong ngày nghỉ, đơn giản chính là văn hóa ôn tập cùng chuẩn bị bài, hơn nữa là tu luyện.

Gần đây, Lam Hiên Vũ cảm thấy khoảng cách tới mười bốn cấp đã không xa. So với lúc trước thì tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn được một tí. Dựa theo cái tốc độ này, không đến mười tuổi là hắn có thể đạt đến hai mươi cấp. Cái này đối với đám bạn cùng lứa tuổi cũng coi như là nhanh. Trước mười hai tuổi đạt tới hai mươi cấp, đều là phi thường ưu tú đấy.

Thu Vũ Hinh cũng là rất hài lòng với đứa đệ tử đắc ý này của mình. Đứa nhỏ này gần như có thể dùng "Hoàn mỹ " Để hình dung, đối với một lão sư mà nói, căn bản là sẽ không có khả năng không thích đệ tử như vậy. Nhu thuận nghe lời, thành tích học tập ưu dị, thực chiến xuất sắc, có được biến dị Võ Hồn, hơn nữa còn rất đẹp. Cái bộ dáng nhỏ nhỏ trắng ngần kia đôi khi làm nàng cũng nhịn không được mà muốn bóp một chút. Nàng đã nghĩ, nếu con mình cũng được như vậy hẳn là rất tốt a!

"Hiên Vũ, ngươi ở lại một chút, lão sư có lời muốn nói với ngươi." Thu Vũ Hinh vẫy vẫy tay với Lam Hiên Vũ.

"Vâng, Thu lão sư." Lam Hiên Vũ vốn vừa thu thập xong túi sách chuẩn bị về thì lại nghe Thu Vũ Hinh giữ lại.

"Hiên Vũ, có chuyện này lão sư muốn nói cho ngươi, ngày nghỉ này ngươi cũng có thể chuẩn bị cho tốt." Thu Vũ Hinh thấp giọng nói.

"Chuyện gì a?" Lam Hiên Vũ tò mò hỏi.

- -----------------------------------------------------------------

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện