“Đây là……khí tức của Vô Cực!”
Lục Dạ hai mắt liền ngay lập tức co rút, vì Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết trong người hắn ngay lúc nãy liền mãnh liệt phản ứng với nữ nhân này.
Thứ có thể làm cho Vô Cực phản ứng lại thì chỉ có thể là một Vô Cực khác.
Dù là ở bất kỳ thời đại hay vũ trụ nào, Vô Cực vẫn là hiếm khi xuất hiện.
Dù xuất hiện thì muốn nó nhận chủ cũng cần được chính nó chấp nhận.
Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết của Lục Dạ thì lại hơi khác, nó hoàn toàn không mạnh quá mức vào lúc đầu tu luyện, ít nhất phải luyện thành Nhất Luyện thì công dụng thật sự của nó mới hoàn toàn bộc phát.
Cùng với việc thể chất đặc biệt của hắn khiến Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết dễ dàng nhận chủ, theo như lời nói của Nguyệt Nhi lúc trước là như thế dù vậy Lục Dạ vẫn biết được lí do thật sự đó là do ông tác giả ổng quên mà thôi :))
“Ngươi muốn ta cứu nàng?”
Lục Dạ trong lòng cực kỳ không tốt, nữ nhân này muốn giết hắn mà giờ hắn lại phải cứu nàng? Không như khi trước gặp Hoa Vô Tuyết, lúc đó Lục Dạ vẫn là chưa biết mùi đời nên có chút hám gái là chuyện bình thường.
Nhưng giờ bên cạnh hắn biết bao nhiêu cô nàng, đủ loại tính cách đều có.
Keng, kí chủ nhận được nhiệm vụ “Song Tu”!
Tên: Song Tu.
Thời gian: 1 canh giờ.
Miêu tả: Kí chủ gặp được người sở hữu Nghịch Hồi Sinh Tử Kinh cùng Sinh Tử Thần Thể, song tu cùng người này có thể giúp hệ thống nâng cấp!
Phần thưởng: Một lần rút thưởng Hồn Kỹ, Thái Dương Chủ Quyền-Chòm Nhân Mã, Thể Chất Toàn Điển!
Thất bại: Tu vi giảm đi 2 tiểu cảnh giới.
“Tch, thật là biết phát thưởng!”
Nhìn qua nhiệm vụ mình vừa nhận được, Lục Dạ liền khó chịu lẩm bẩm.
Nếu nhiệm vụ này không quá đặc biệt thì hắn sẽ chẳng để tâm mà giết chết nữ nhân này ngay lập tức, nàng sở hữu Vô Cực đã là một uy hiếp lớn lao đối với hắn đã vậy còn sở hữu thể chất.
Đợi sung sướng thời khắc qua đi, không phải là Lục Dạ bị nàng đuổi giết sao?
Không giống như Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết, đa phần những Vô Cực cấp còn lại đều cực kỳ bá đạo từ ban đầu.
Việc triệu hồi ra một vị Đế Tôn khi nãy là minh chứng rõ nhất cho sự bá đạo đó.
Nhưng giờ hắn phải cực kỳ phân vân, một bên là lý trí nói rằng hắn nên ấy ấy nàng luôn rồi bỏ trốn cho nhanh, tu vi vừa tăng vừa nhận được phần thưởng từ hệ thống, hệ thống cũng vì đó tăng cấp.
Con tim thì cũng không khác gì mấy nhưng lại muốn hắn ở lại chịu trách nhiệm với nữ nhân này.
“Agh! Bổn đại gia từ khi nào lo lắng đủ điều như thế này a?”
“Kệ nó, ăn thì ăn.
Không ăn mới không phải là ta!”
Lục Dạ vò đầu khiến mái tóc của hắn rối bời lên, rất nhanh hai mắt hắn liền kiên định trở lại.
Hừ, cùng lắm hắn dùng dây trói cô nàng này lại ba ba ba mấy ngày như Hoa Vô Tuyết, để xem cuối cùng người cười là ai!
“Ưm~”
“Cmn, mẫn cảm như vậy?”
Lục Dạ nghĩ kĩ càng liền đưa tay bế lên nữ tử kia.
Hai tay hắn chỉ vừa chạm vào cơ thể đỏ bừng vì xuân dược kia của nàng khiến nàng không kìm được rên rỉ một tiếng.
“Hì hì, chủ nhân ngươi cũng không vượt qua được ải mỹ nhân nha~”Huyết Vi hư ảnh lơ lửng sau lưng Lục Dạ che miệng cười khẽ, ánh mắt nàng đảo qua nữ tử trên tay Lục Dạ lại hơi nuối tiếc.
Lục Dạ cũng không thèm nói gì với Huyết Di, hắn đem theo nữ tử kia tiến vào trong một hang động gần đó.
Hắn lựa chọn làm ở bên ngoài này phần lớn là sợ nữ nhân này khi tĩnh dậy liền phá hủy Dạ Thiên Điện, dù sao Dạ Thiên Điện hiện giờ chỉ là Vương Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo.
“Ưm….ahh….ta nóng…..nha~”
Nữ nhân kia cảm nhận khí tức dương cương tràn đầy tỏa ra từ Lục Dạ liền như tìm được cái gối dễ chịu nhất.
Nàng thân thể uống éo liên tục, khuôn mặt cùng đôi bàn tay của nàng liên tục chà sát vào cơ thể Lục Dạ đến nghiện.
Lục Dạ cũng có phần không nhịn được lập tức liền đè nữ nhân kia xuống ngay trên một tảng đá lớn trong hang động.
Hắn từ lần cuối làm với Phượng Uyển Thanh cũng đã gần 2 tháng thời gian, dục vọng tích lũy không hề ít bây giờ liền bị nữ nhân này dẫn dụ mà ra.
“Hừ, là ngươi dụ dỗ ta!”Lục Dạ nhìn mỹ nữ hơi thở gấp rút dưới thân mình hừ nhẹ sau đó hắn liền cúi đầu xuống.
“Ư….không……buông…..ta….ngô~”
Nữ nhân như lấy lại được chút lý trí khi bị Lục Dạ chiếm lấy khóe môi, nàng đua bàn tay yếu ớt đánh vào ngực Lục Dạ muốn đẩy hắn ra nhưng với tác dụng của xuân dược nàng hoàn toàn không có tí sức lực nào.
Dần dần thiếu nữ liền bị nụ hôn đầu đời làm mê luyến, nàng đưa hai tay lên vòng lấy cổ Lục Dạ bắt đầu phối hợp với hắn.
Chiếc lưỡi hai người lúc đầu một bên đuổi một bên trốn, giờ lại quấn quít lấy nhau không rời.
Hai người hôn được một lúc liền tách rời ra, khóe môi cả hai dù tách rời vẫn được nối liền bởi một sợi chỉ bạc óng ánh, hai thở nữ nhân kia cũng càng dồn dập nóng rực hơn.
Lục Dạ thấy nàng thở dốc, quần áo sộc sệc liền có phần không nhịn được.
Quần áo trên người hắn chớp mắt liền biến mất, hai tay hắn thành thục cởi ra y phục của nàng.
Huyết Vi từ lâu đã biến trở lại thành Như Nguyệt Luân Ý Ngọc, nàng cũng không muốn làm bóng đèn ảnh hưởng chủ nhân.
“Ahh….không.....”
Nữ tử kia cảm thấy toàn thân lạnh toát liền theo bản năng đưa hai tay che chắn thân thể trần trụi của mình, nhưng nàng làm vậy chỉ khiến Lục Dạ hai mắt càng tỏa sáng vì xuân sắc lấp lóe trước mắt.
“Ha, để ta xem ngươi còn phản kháng được hay không?”
Lục Dạ cười nhạt, hắn nhận ra cô nàng này cơ thể cực kỳ nhạy cảm.
Bàn tay hắn chỉ lướt nhẹ qua bụng nàng đã khiến nàng rên rỉ không ngừng, có vẻ do tác dụng của xuân dược càng khiến nàng dễ bị kích thích hơn.
Hắn đưa tay giữ chạt hai cánh tay thon thã trắng nõn nà của nàng lên trên mặt đá lạnh toát.
Khóe miệng kề sát bên tai nàng thì thaammf.
“Tiểu nữ nhân, ngươi tên gì nha?”
“Ahh!”
Lục Dạ thì thầm khiến toàn thân nàng run rẩy, chưa dừng lại ở đó.
Hắn như muốn trả thù nàng vì khi nãy muốn giết hắn, Lục Dạ hai mắt hiện lên tà ác ý cười, hắn vươn ra chiếc lưỡi tinh quái của mình liếm xung quanh vành tai đỏ bừng nhạy cảm của thiếu nữ.
“Ứhhh….ahhh….ta…..ta….tên…..Đoàn…..ưm…..Tử Y……ô….”
Đoàn Tử Y hai mắt mê ly mất hết lý trí mà rên rỉ lấp bắp nói ra tên mình, nàng hiện giờ hoàn toàn không kiểm soát được ý nghĩ cùng lời nói của mình nữa rồi.
“Đoàn Tử Y sao? Từ giờ thì ngươi là của bổn đại gia rồi!”Lục Dạ cười tà thì thẩm một câu tuyên bố bá đạo rồi liền thổi một hơi nhẹ vào lỗ tai của nàng khiến Đoàn Tử Y càng run lên dữ dội.
“Ahh….đừng……đừng chạm vào….đó….”
Lục Dạ đôi tay tinh quái tò mò lướt xuống bên dưới u cốc thần bí của thiếu nữ thì chợt phát hiện nàng đã từ lâu ướt đẩm.
“Ướt như vậy nha, ngươi muốn ta lắm sao?”
Lục Dạ hơi bất ngờ rồi cũng liền bật cười, hắn luồng người xuống bắt đầu kích thích toàn thân Đoàn Tử Di.
Từ đôi bạch thỏ không quá to nhưng lại vô cùng vừa tay của nàng cùng trên đó hai hạt đào đang dương cao lên kia.
Đến phía bên dưới âm huyệt ẩm ướt chờ người khai phá.
“Áhhh….không….đừng làm vậy……ta chết….ta chết mất!”
Đoàn Tử Di cảm nhận chiếc lưỡi của Lục Dạ từ từ khám phá bên trong âm huyệt chưa từng được khai phá của mình liền giật bắn người.
Nàng toàn thân co giật ngay lập tức bên dưới liền tuông ra một dòng nước ấm bị Lục