Từng tia nắng óng ánh lấp lóe tạo nên một khung cảnh cực kỳ yên bình.
Nhưng sự yên bình này có vẻ không duy trì được bao lâu….
“Ầm!”
“Tên súc sinh, đứng lại cho ta!”
Từ bên trong hang động một tiếng hét thất thanh của nữ nhân mang theo ngập trời xấu hổ cùng căm hận.
Chỉ thấy bên trong hang động tối tăm, một nữ tử tuyệt sắc mặt mũi đỏ bừng vì xấu hổ.
Nàng hai chân run rẩy đứng vững cũng cực kỳ khó khăn, hai mắt nàng óng ánh lệ quang cùng ngập trời lửa giận nhìn thân ảnh nam nhân tóc vàng đang ở trước mắt mình.
“Cmn, ngươi muốn giết ta, ta giúp ngươi giải độc.
Giờ ngươi đánh ta cũng không cho ta né? Tưởng bổn đại gia dễ chơi sao?!!”
Lục Dạ trên trán nổi gân xanh tức giận chỉ thẳng Đoàn Tử Y quát lớn.
Qủa không ngoài hắn dữ đoán, xuân dược vừa mới hết tác dụng, nàng này đã liền ra sức đuổi giết hắn.
Lục Dạ cực kỳ ủy khuất a, hắn cũng muốn đè nàng xuống đất ba ba ba dậy dỗ một trận nhưng nhìn Đoàn Tử Y hai chân run rẩy đứng thẳng còn không vững hắn liền không thể nào phả kháng được.
“Hừ, ta không cần biết.
Ngươi chỉ cần chết đi là được!”Đoàn Tử Y hừ lạnh, nàng bỗng từ trong nhẫn trữ vật của mình lấy ra một khúc xương.
Khúc xương kia không quá nhỏ nhưng lại tỏa ra khí thế bá đạo cùng Đế uy hùng hậu khiến Lục Dạ không kiềm được lùi về sau vài bước.
“Ực…..”
“Tiểu Y nha, có gì từ từ nói.
Không cần chơi lớn như thế!”
Lục Dạ toàn lưng lạnh sưu sưu, hắn cảm thấy khúc xương kia dù nhỏ nhắn nhưng lại mang cho hắn uy hiếp chí mạng.
Có thể cho Lục Dạ cảm giác như vậy, hắn chỉ duy nhất cảm nhận được từ một người, tộc trưởng Long Tộc, Long Chấn Thiên!
Điều nãy có nghĩa là khúc xương kia là của một vị Thiên Đế!
Nghĩ tới việc Đoàn Tử Y lúc trước triệu hồi ra Đế Tôn cường giả, giờ nàng đem ra một khối Thiên Đế xương.
Sẽ không phải cô nàng này hận hắn đến mức kêu gọi Thiên Đế?!
“Ai là ngươi Tiểu Y hả?!”
Đoàn Tử Y tức giận toàn thân run rẩy lên, tên này quả thực là vô sỉ quá mức.
Nàng kinh ngạc phát hiện mình tu vi hiện giờ thế mà trực tiếp đạt tới Tiên Tôn Hậu Kỳ, nhưng nhiêu đó là không đủ để nàng buôn tha Lục Dạ.
Với tu vi Tiên Tôn Hậu Kỳ nàng đã đủ để hồi sinh một vị Thiên Đế trong vài phút.
Nhưng như vậy là quá đủ để giết tên khốn này!
“Ư!!”
Ngay khi Đoàn Tử Y định sử dụng Nghịch Hồi Sinh Tử Kinh triệu hồi một vị Thiên Đế thì bất chợt một cảm giác thấu tận tâm can như bóp chặt lấy trái tim của nàng liền xuất hiện.
“Tác dụng đáng ghét!”
Đoàn Tử Y như nhận ra điều gì đó, khuôn mặt nàng vặn vẹo khó chịu lẩm bẩm.
Khúc xương Thiên Đế kia chưa sử dụng đã bị nàng lập tức thu vào.
Hạnh động này của Đoàn Tử Y khiến Lục Dạ vô cùng nghi hoặc, không lẽ nàng thật sự buông tha hắn?
“Hừ, lần sau nhất định ta sẽ giết ngươi.
Lo mà giữ lấy Vô Cực trong cơ thể ngươi đi!”
Đoàn Tử Y bỗng nhìn Lục Dạ như nói lời cảnh cáo và tạm biệt, tất nhiên là nàng có thể nhận ra Lục Dạ là người sở hữu Vô Cực giống như mình.
Từ lần song tu 3 ngày 3 đêm kia của hai người, Vô Cực trong cơ thể cả hai như cộng hưởng với nhau cứ liên tục rung chuyển.
“Cái…..”
Lục Dạ còn đang vào thủ thế chuẩn bị lao lên đè nàng xuống đất tránh trường hợp nàng thật sự gọi ra Thiên Đế thì Đoàn Tử Y đột nhiên thu hồi lại khúc xương kia khiến Lục Dạ ngơ ngác đôi chút.
“Đừng chết trước khi ta giết ngươi!”
Đoàn Tử Y để lại một câu như thế, nàng hai chân vẫn run rẩy như thường.
Trên tay nàng xuất hiện một tấm phù chú được khác vô số trận văn, đó là một cái Truyền Tống Phù phẩm chất đạt tới tận Đế Cấp Hạ Phẩm!
Ngay khi Lục Dạ còn đang ngơ người ra kia, Đoàn Tử Y liền đưa tay bóp nát Truyền Tống Phù.
Thân thể của nàng chớp mắt liền biến mất tại chỗ, chỉ để lại một chút không gian ba động cực kỳ nhỏ, dù là Đế Vương muốn lần theo truy đuổi cũng là điều viễn vong.
Đoàn Tử Y thân ảnh chớp mắt liền biến mất để lại Lục Dạ vừa kiệp thời lấy lại phản ứng nhưng lúc này muốn đuổi theo cũng là nằm mơ giữa ban ngày.
“Haizzz dù sao nàng cũng là có Vô Cực bên mình.”
Lục Dạ chỉ có thể ngồi xuống hơi khó chịu gãi gãi đầu, hắn không quá lo lắng cho Đoàn Tử Y gặp nguy hiểm, dù sao nàng sở hữu Vô Cực cùng thể chất có vẻ rất kinh khủng.
Ở tiểu vị diện này chắc có thể gần như là đi ngang.
“Hệ thống, mở bảng trạng thái của ta!”
Lục Dạ tuy muốn giữ nàng lại nhưng vẫn là hết cách, hắn chỉ đành để cho số phận vậy.
Thay vì suy nghĩ tiếp về Đoàn Tử Y trong vô nghĩa, Lục Dạ lại muốn kiểm tra xem bảng trạng thái của mình.
Tên: Tây Hương Thập Lục Dạ.
Chủng tộc: Nhân Loại [Chung Mạt Luân ‘chưa kích hoạt’].
Thể chất: Thể Hạt Ngôi Sao [Chung Cực Thí Luyện ‘chưa kích hoạt]*.
Công pháp: Bất Diệt Tuyên Cổ Quyết, Âm Dương Long Phượng Quyết, Đoạt Thiên Quyết.
Thể tu: Tiên Vương Sơ Kỳ (Nhất Luyện Hậu Kỳ).
Hồn tu: Đại La Ngọc Tiên Sơ Kỳ (Nhất Niệm Sơ Kỳ).
Năng lực: Chòm Bạch Dương, Chòm Sư Tử, Chòm Kim Ngưu, Chòm Nhân Mã, Con Giáp Thìn, Chính Đạo-A Lại Da Thức, Cực Tốc Thể Động, Mô Phỏng Sáng Tinh Đồ-Cực Quang Trụ, Thần Ngã….
Vũ kỹ: Ngũ Linh Vũ Thần Kỹ, Vô Hạn Chú Thuật, Phá Diệt Tam Thủ, Kiếm Chi Tam Thức.
Thân pháp: Tự Tại Cực Ý Công.
Bí thuật: Tam Đế Thiên Huyền Biến.
Kho đồ: Huyết mạch Cửu Vĩ Thiên Hồ, Không rõ đẳng cấp vũ khí, một lần rút thưởng Hồn Kỹ, Thể Chất Toàn Điển
Vàng: 15 tỷ.
Lục Dạ nhìn sơ qua bảng thông tin của mình liền bất ngờ phát hiện hắn thế mà đã nhảy vọt tu vi thể tu và hồn tu.
Điều này khiến Lục Dạ có phần hơi kinh ngạc, hắn chỉ là song tu cái 3 ngày 3 đêm thôi mà thể tu vượt liền 1 tiểu cảnh giới, phá luôn bình chướng bước vào Tiên Vương cảnh.
Hồn tu cũng không kém cạnh đạt tới Đại La Sơ Kỳ.
Tất cả việc