Tiếng hét thảm thiết của Đan Hào vừa truyền ra, bên cạnh nơi Lục Dạ cùng Đan Hào đang đứng bức tường cứng cáp của tòa tửu lâu liền nổ thành từng mảnh vụn.
Từ bên ngoài một thân ảnh trung niên khí thế dọa người liền lao vào chớp mắt liền ôm lấy thân thể tàn tạ mất đi một cánh tay kia của Đan Hào.
“Hào Nhi, ngươi không sao chứ?!”Đan Kiệt cũng là hiện giờ Đan Viêm Cốc cốc chủ và cũng là Đan Hào phụ thân liền hai mắt tràn đầy tơ máu nhìn lấy nhi tử tàn tạ thân thể.
“Phụ…..phụ thân…..”Đan Hào diễn xuất cực kỳ xứng đáng đạt oscar, hắn khuôn mặt trắng bệt, ngón tay run rẩy sợ hãi cùng căm hận chỉ về phía Lục Dạ rồi liền ngất xỉu.
Điều này khiến Đan Kiệt khí thế càng trầm trọng.
Cho hắn kiêu ngạo khi đại ca là Đan Hạo còn sống không nghi ngờ là mình vị nhi tử này, chưa đến 1 vạn tuổi đã Tiên Vương Sơ Kỳ tuy thực chiến không bằng những thiên tài top đầu Thiên Kiêu Bảng nhưng do Đan Viêm Cốc là nơi chuyên về luyện đan nên cũng dễ hiểu.
Thế mà giờ nhi tử hắn yêu thuong nhất thân thể tràn ngập vết thương, cánh tay phải thậm chí là còn hoàn toàn đứt lìa.
Hỏi Đan Kiệt làm sao mà không thương tâm?
Nhất thời Đế uy tung hoành mà ra khiến không gian xung quanh nháy mắt vở nát tan tành.
Đế Vương uy áp sao mà khủng bố, tất cả những tên nam thanh nữ tú vốn có mặt trong tửu lâu đều ngay lập tức trắng bệch sắc mặt bị đè bẹp xuống.
Chỉ có Lục Dạ là sừng sững đứng thẳng giữa hư vô tan tành kia, hắn trải qua Đế uy cũng không phải ít.
Chỉ là một tên Đế Vương thiên về luyện đan thì còn lâu mới có thể sánh ngang với Hắc Diệt Đế Vương.
“Lão tặc, trẻ chơi không lại già đến.
Đây là truyền thống của mấy thế lực lớn như các ngươi sao?”
Lục Dạ khuôn mặt tràn đầy khinh bỉ, hắn nhìn Đan Kiệt chậm rãi phun ra từng chữ.
“Súc sinh, câm miệng!”
Đan Kiệt không nói hai lời liền tung ra một chưởng, hắn một chưởng này là toàn lực tung ra kèm theo một môn Đế Cấp Trung Phẩm Vũ Kỹ.
Hoàn toàn không hề khinh thường chỉ có Tiên Vương Sơ Kỳ Lục Dạ.
Qua tên người hầu kia thông báo, Đan Kiệt vừa nãy liền biết được nhi tử mình đem theo 3 tên Thiên Tôn cùng sự góp mặt của 1 tên sát thủ Đế Vương và cả Tú bà bà trong tửu lâu này.
Thế mà nhìn quang cảnh xung quanh toàn thân Đan Kiệt liền lạnh sưu sưu, hai cái xác Thiên Tôn bị xuyên thủng tim, 1 cái nữa thì thân thể toàn vẹ nhưng cả đầu là máu thịt be bét.
Hai cái xác của Tiên Đế là Tú bà bà cùng tên sác thủ càng kinh khủng hơn chỉ còn là da khô bọc xương vụn.
Đan Kiệt giờ mới hiểu nhi tử của hắn còn sống sót là cở nào may mắn, chủ nhân vì sao cẩn thận là cở nào chính xác.
Thử hỏi tìm xem cả Tiên Ma nhị giới này ai có thể ở Tiên Vương Sơ Kỳ thể tu giết chết song Đế?!!
“Ầm!”
“Haizz, ngươi chưởng pháp quá ẻo lả.
Đổi tên khác được không a?”
Lục Dạ như khinh bỉ cũng như là buồn chán cất tiếng, hắn dễ dàng sử dụng Cực Tốc Thể Động né tránh một chưởng kia của Đan Kiệt.
Từ sau khi song tu cùng với Đoàn Tử Y, Lục Dạ thân thể không chỉ mạnh lên mà sức chịu đựng cũng tăng lên kinh khủng.
Vốn dĩ nếu sử dụng máy gia tốc thể hạt quá lâu thì hắn sẽ chịu đựng đau đớn cùng mệt mỏi vô cùng.
Nhưng qua việc song tu với Đoàn Tử Y, giờ đây bên trong cơ thể Lục Dạ có thể dựa vào năng lượng vô hạn của Thể Hạt Ngôi Sao mà tạo ra một loại lực lượng cực kỳ huyền ảo.
Đó là căn nguyên của mọi sinh vật sống, Sinh Mệnh Chi Lực!
Dù vậy, tốc độ tạo ra lại không theo kiệp sức phá hoại của máy gia tốc thể hạt.
Hiện giờ Lục Dạ chỉ có thể sử dụng nó với thời gian gấp 3 lần lúc trước, vĩnh viễn tăng lên là không thể nào.
Ngoài ra, Lục Dạ còn phát hiện mình như có được một loại liên kết kỳ lạ nào đó với Đoàn Tử Y, liên kết này khá giống với Tâm Ý Tương Thông của Âm Dương Long Phượng Quyết có thể cảm ứng an toàn cũng như là tâm tình của đối phương dù ở cách xa bao nhiêu.
“Ngươi!”
“Các vị cường giả, hôm nay các ngươi ai có thể lấy được đầu của tên súc sinh này.
Đan Viêm Cốc sẵn sàng hết mình phục vụ người đó 3 viên Đế Đan!”
Đan Kiệt nhìn thấy Lục Dạ như vậy hạ nhục mình liền ánh mắt giận giữ, hắn cũng biết mình không phải là đối thủ của Lục Dạ.
Vì vậy liền sủ dụng lợi thế của luyện đan sư, đó chính là nhờ trợ thủ!
“Xoạt!”
Chớp mắt sau lưng Lục Dạ liền xuất hiện 5 thân ảnh tỏa ra khí tức khủng bố lao nhanh mà tới.
3 thân ảnh thì đều đạt tới kinh khủng Đế Vương cảnh, cả ba đều mặc một bộ hắc y có vẻ đều là sát thủ giống tên Đế Vương mà Lục Dạ đã giết khi nãy.
Còn 2 tên còn lại cũng là Đế Giả tu vi kinh khủng, hai tên đó ăn mặc như du côn có vẻ chỉ là tán tu thấy lợi mà ham.
“Ha, bổn đại gia tuy rất muốn ở lại chơi với các ngươi!”
“Nhưng đó là nếu solo thôi nhé, còn chơi hội đồng thì bái bai~”
“Vĩnh Hồn Kỹ-Hồn Ấn Phi Thiên!”
Lục Dạ đầy mặt cười gian, hắn vẫy tay như chào tạm biệt.
Thân thể Lục Dạ bằng một tốc độ nhanh đến bàn thờ liền hóa thành một đạo tàn hồn biến mất ngay trước mặt 2 vị Đế Giả cùng 4 vị Đế Vương.
“Không!”
Đan Kiệt sắc mặt điên cuồng vặn vẹo, hồn lực kinh khủng đến từ một luyện đan sư như hắn chớp mắt liền muốn lần theo di chuyển của Lục Dạ nhưng bất ngờ phát hiện không gian xung quanh vốn dĩ chẳng có chút nào ba động.
“Súc sinh, đừng để bổn tọa bắt được ngươi!!”
Đan Kiệt điên tiết ngửa mặt lên trời rống lớn, âm thanh chấn nát màng nhĩ của vô số cư dân trong Đan Viêm Thành, không gian cũng theo đó ầm ầm nứt vở khiến cả tòa tửu lâu gần như sụp đổ.
5 tên Tiên Đế kia lao một cái hụt liền sắc mặt cũng không khác khẳm gì.
Bọn họ đường đường Tiên Đế mà lại bắt không được một tiểu tử