Đan Viêm Thành……
“Cốc chủ, cung chủ của Thủy Thiên Cung đến rồi!”
Từ bên ngoài mật thất, giọng nói của đại trưởng lão Đan Viêm Cốc truyền vào đánh thức đang tĩnh tọa Đan Kiệt.
“Đến rồi sao……người giúp ta đi gọi Hào nhi kêu hắn chuẩn bị cùng ta tiến đến đón tiếp Thủy Thiên Cung cung chủ!”Đan Kiệt mở ra hai mắt, bên trong đôi mắt của hắn lấp lóe huyết khí âm tà dầy đặc nhưng rất nhanh liền biến mất.
Hắn mở miệng, giọng nói hơi khàn đặc vang vọng mà ra.
“Vâng!”
Tên đại trưởng lão Đế Giả nghe được mệnh lệnh của Đan Kiệt liền gật đầu hô một tiếng rồi lập tức rời đi, việc này cực kỳ quan trọng ảnh hưởng đến cả đại cuộc không thể chậm trễ.
“Không biết Hào nhi mấy ngày nay đã tu luyện thành công công pháp mà chủ nhân đưa chưa?”
Đan Kiệt ánh mắt lấp lóe đứng dậy, hắn ánh mắt hơi đảo quanh căn phòng rồi chợt dừng lại trên chiếc gương lớn đang nhấp nháy ánh đỏ kia.
“Chủ nhân, ngại có việc gì cần nói với ta?”Đan Kiệt hoàn toàn không có uy nghiêm khí thế như khi đối mặt với đại trưởng lão lúc nãy, hắn quỳ một chân xuống đất cúi đầu hô lớn.
“Khặc khặc……bổn tọa nghe nói chỗ của ngươi xuất hiện tên thiếu niên kia?”Từ trên tấm gương xuất hiện một bóng đen bao phủ xung quanh là nồng đậm huyết sắc chi khí, bóng đen kia giọng nói khàn đặc như ma quỷ từ địa ngục bước ra.
“Đúng vậy thưa chủ nhân, tên quái thái kia vài ngày trước vừa……diệt một thế lực Đế Vương cấp!”
Đan Kiệt khi nói đến chiến tích của Lục Dạ vài ngày trước thì sắc mặt lại nhăn nhó, ánh mắt hắn có phần lo sợ cùng e ngại nhưng sự kiêu ngạo lại không cho hắn biểu hiện những cảm xúc hèn nhát kia ra ngoài.
“Khặc khặc….diệt một Đế Vương thế lực…..có vẻ bổn tọa vẫn đánh giá hắn quá thấp!”
“Chỉ với tên vô dụng như ngươi muốn bắt hắn vẫn là quá khó, bổn tọa sẽ trực tiếp tới chỗ ngươi thế giới giết chết hắn!”
Bóng đen kia giọng nói vang lên mang theo vẻ kinh dị cùng âm trầm đến mức đáng sợ.
Rất nhanh bóng đen kia liền tỏa ra vô tận huyết khí cùng sát ý, đến mức mà Đan Kiệt chỉ nhìn qua tấm gương truyền tin cũng thấy lạnh cả sống lưng.
“Ta sẽ tới ngay thôi, trong lúc đó ngươi giúp ta điều tra xem thiếu niên đó đang ở đâu.
Nếu việc này cũng không làm được thì đúng là vô dụng!”
Bóng đen nói như thế một câu rồi liền biến mất trong tấm gương.
Đan Kiệt cả người ướt đẫm mồ hôi, hai mắt hắn chứa đầy nổi sợ hãi cùng kinh hoảng, hơn ai hết hắn biết chủ nhân kinh khủng đến cỡ nào.
Lúc trước chủ nhân lần đầu gặp hắn cũng là dùng thực lực cùng thủ đoạn tàn nhẫn quy phục hắn, đến giờ nghĩ lại đêm đó Đan Kiệt toàn lưng đều ướt đẫm vì sợ hãi.
“Người đâu!”
“Vâng!”
Đan Kiệt không chậm trễ quát lớn một tiếng, chớp mắt trong mật thất lại xuất hiện hai người mặc áo choàng đen.
Đó chính là sát thủ của Sát Thiên Điện được hắn thuê làm chó săn với cái giá cực cao, đổi lại tu vi của hai người này là Đế Vương cực kỳ vững chắc.
“Giúp ta tìm tung tích của tên quái thai Lục Dạ kia bằng mọi giá nhanh nhất có thể!”
Đan Kiệt nhìn hai tên sát thủ hai mắt hắn đỏ ngầu quyết tuyệt nói, nếu không tìm được tung tích của Lục Dạ hay tệ hơn nữa là hắn không còn ở Thanh Thủy Tinh này thì người ăn quả đắng sẽ là hắn.
“Vâng!”
Hai tên sát thủ hơi nhìn nhau rồi cùng lúc biến mất rời đi để lại một mình Đan Kiệt trong mật thất.
“Lục Dạ, ngươi tốt nhất nên vẫn còn ở Thanh Thủy Tinh này!”
Đan Kiệt phất tay cất bước rời đi khỏi mật thất, hắn ánh mắt khôi phục như thường đi tới đại điện, nơi cung chủ Thủy Thiên Cung đang chờ.
…….
“Phụ thân!”
Đi đến trước cửa đại điện của Đan Viêm Cốc, Đan Kiệt liền nhìn thấy mình nhi tử.
Đan Hào cũng không ngoại lệ, hắn nhìn thấy phục thân mình liền một mặt bình ổn đi đến.
“Hào nhi, ngươi tu luyện như thế nào rồi?”Đan Kiệt nhìn nhi tử mình tu vi vẫn như thường không có chút nào chuyển biến liền hơi nhíu mầy.
“Phụ thân, ta dùng vài ngày này để hiểu rõ công pháp huyền ảo mà ngài đưa.
Định rằng hôm nay sẽ bắt đầu tu luyện!”Đan Hào ánh mắt hơi hiếp lại, hắn cười tươi nhìn Đan Kiệt bình thản đáp.
“Haha, tốt! Phụ thân trông chờ vào ngươi!”Thật ra nếu Đan Hào nói rằng vẫn chưa tu luyện được thì Đan Kiệt cũng sẽ không nói gì, dù sao hắn lúc đầu cũng phải dùng hơn 1 tuần mới hiểu được nội dung bên trong công pháp huyền diệu kia.
Giờ Đan Hào nói rằng đã hiểu công pháp kia khiến Đan Kiệt mừng rỡ.
“Đi vào cùng phụ thân, lần này chúng ta Đan Viêm Cốc lại có thêm thành viên mới!”
Đan Kiệt nhìn Đan Hào nói, cả hai cùng nhau song song bước vào trong đại điện.
“Cạch!”
Chỉ thấy khi cửa đại điện vừa mở ra, lọt vào Đan Kiệt hai cha con là thân ảnh tuyệt mỹ của một nữ nhân nghiên nước nghiên thành.
Nàng đứng thông tha nhưng có phần cảnh giác ngay giữa đại điện, ánh mắt nàng cũng bị hai cha con Đan Kiệt bước vào làm chuyển hướng nhìn qua, ánh mắt chưa đầy là sự băng lãnh vô tận.
“Ngươi tới rồi!”Chu Hải Yên giọng nói lạnh nhạt như mùa đông lạnh giá thổi