“Ngươi!”
“Khoan khoan!”
“Ngồi xuống trước đi đã anh bạn à!”
Đan Kiệt cùng Đan Hào vừa nhìn thấy Lục Dạ bước vào liên kinh hoảng đứng bật dậy, nhưng không đợi bọn hắn nói gì Lục Dạ đã đưa ta lên ngăn cản lại hai ngươi.
Hắn cất bước chậm rãi tiến đến trước mặt Chu Hải Yên còn đang đứng ngơ ngác ra kia, nàng không ngờ tới hắn thật sự đến nơi này, giọng điệu còn giống như là vì nàng nên mới đến đây.
Nhất thời ánh mắt như tuyết sơn ngàn năm của Chu Hải Yên giờ lại kịch liệt rung động với thiếu niên trước mắt mình.
“Này, còn tỉnh táo chứ?”Lục Dạ đến trước mặt Chu Hải Yên nhìn nàng vẩy vẩy tay hỏi.
“Ta….”
“Hải Yên cung chủ, không ngờ cô là ngươi như thế!”
Chu Hải Yên còn chưa kiệp nói hết câu thì Đan Kiệt đã hùng hổ chen ngang, hắn gầm lên một tiếng giận giữ, hai mắt đỏ ngầu chỉ thẳng mặt Chu Hải Yên như bị phản bội.
“Đan Viêm Cốc muốn thỏa thuận cùng Thủy Thiên Cung chữa trị cho muội muội cô mà cô lại quen biết với tử địch của Đan Viêm Cốc là tên quái thai này!! Thế mà cô còn mặt mũi tới đây cùng ta đồng ý điều kiện hợp tác nữa sao!!”
Đan Kiệt như bị phản bội, hắn lửa giận ngập trời nhìn Chu Hải Yên không ngần ngại gầm thét.
“Ha, chữa trị?”
“Buồn cười quá đó!”
Lục Dạ lại đưa tay ngăn cản Chu Hải Yên đang định cất lời kia, hắn đưa ánh mắt khinh thường nhìn Đan Kiệt rồi đột nhiên cười khẽ.
Lục Dạ không nhanh không chậm đi tới bên cạnh chiếc giường hàn ngọc mà muội muội của Chu Hải Yên đang nằm.
“Nàng không thể tỉnh lại, ngoại trừ việc linh hồn bị tổn thương cực nặng thì còn một lý do khác!”Lục Dạ chỉ vào Chu Hải Vân đang nắm mắt nằm trên giường ngọc kia mà bình thản tự tin nói.
“Cái gì!”
“Tiểu tử ngươi đừng có mà nói nhảm!”
Khác với Chu Hải Yên sắc mặt kịch biến kinh ngạc hô lên thì Đan Kiệt lại hoảng hốt gầm lên giận giữ, hắn khuôn mặt hoảng hốt trắng bệt như sợ hãi điều gì đó lao lên muốn ngăn cản lời nói tiếp theo của Lục Dạ.
“Nàng bổn nguyên linh hồn không hoàn chỉnh!”
“Ầm!”
Lục Dạ lời nói vừa xuống thì Đan Kiệt đã tới trước mặt hắn tung ra một chưởng.
Đế lực âm vang mà tới, nhưng chưởng lực kinh khủng kia lại như bị thứ gì đó chặng lại, nó chỉ va chạm vào không khí rồi liền biến mất.
“Biết gì không? Bổn đại gia đéo ngán Đế Vương!”
“Ầm!”
“Răng rắc….”
Chỉ thấy Đan Kiệt thân thể lơ lửng trên không trung, bàn tay hắn chưởng ấn như đụng phải tấm bình phong vô hình dừng lại ngay trước mặt Lục Dạ.
Lục Dạ không chút nhân nhượng, lời nói ngông cuồng khủng bố của hắn vang vọng của Đan Viêm Cốc khiến tất cả người trong này biến sắc.
Hắn không đợi Đan Kiệt lấy lại phản ứng liền tung ra một quyền, máy gia tốc thể hạt cùng Tổ Vu Thần Văn chớp mắt sử dụng tăng sức mạnh của Lục Dạ lên gấp nhiều lần.
Một quyền rơi vào Đan Kiệt trên thân khiến hắn hai mắt như muốn lòi ra, âm thanh xương cốt nứt vỡ vang vọng trong không gian như đứng im lại kia.
“Rầm!”
“Đùng!!”
Thân thể Đan Kiệt như đạn pháo bắn mạnh về phía sau xuyên qua cả đại điện vững chắc mà bay thẳng ra ngoài.
“Phụ thân!!”
Đan Hào kinh hoảng hét lên, hắn chớp mắt liền cất tốc liều mạng chạy ra ngoài như sợ Lục Dạ sẽ ra tay với mình.
“Ngươi…..ngươi nói là sự thật sao?”
“Hải Vân…..muội ấy…..thiếu khuyết linh hồn bổn nguyên?”
Chu Hải Yên lại không quan tâm Lục Dạ thực lực kinh khủng, nàng nhìn hắn cả người hơi run lên hỏi.
“Tất nhiên, bổn đại gia cần nói dối ngươi làm gì?!”
“Ngươi bị lừa rồi!”
“Dù đan dược trong thiên hạ có cỡ nào thần kỳ, nhưng linh hồn bổn nguyên là không thể khôi phục!”
Lục Dạ đưa tay vuốt ve Chu Hải Vân khuôn mặt tuyệt sắc nhưng lại lạnh băng như người đã chết kia mà nói.
Linh hồn bản nguyên a, thứ quan trọng nhất của linh hồn mỗi người, thiếu một tia là có thể rơi vào trọng thương, đây cô nàng này linh hồn đã thương nghiêm trọng nay còn mất đi linh hồn bổn nguyên thì….
Chỉ khi nào thần thông nghịch thiên thì may ra có thể chửa trị linh hồn bổn nguyên, ít nhất trong Hạ Vị Diện này không có ai mạnh như thế.
Vì vậy, Chu Hải Yên chỉ có thể là bị Đan Kiệt lừa mà thôi, hắn cũng biết điều này nhưng lợi dụng nàng tri thức về mặt linh hồn không đủ nên mới dối trá.
Lục Dạ là do chuẩn bị từ trước, từ hệ thống tốn 12 tỷ vàng mua Thần Y Toàn Điển nên mới biết tổn thương linh hồn của Chu Hải Vân đấy.
“Thu lại ngươi muội muội, lúc sau bổn đại gia sẽ giúp nàng chữa trị!”
“Ngươi…..vì sao như vậy đối tốt với ta?”
Lục Dạ phất phất tay nói, nhưng lời nói của hắn vừa dứt thì Chu Hải Yên câu hỏi đã vang lên.
Nàng thực sự không hiểu, đáng lẽ hắn và nàng không ai nợ ai nữa, dù nàng cảm thấy một cây thần dược là không đủ với nàng nụ hôn đầu nhưng Lục Dạ cũng không có lý do gì để giúp nàng như vậy cả.
“Chà, vì sao ư?”Lục Dạ không trả lời ngay, hắn đưa tay lên gãi gãi đầu chẫm rãi bước ra đại môn dẫn tới ngoài đại điện của Đan Viêm Cốc.
“Chắc là vì muốn ngươi làm ta nữ nhân đi!”
Lục Dạ bỗng quay đầu lại nhìn Chu Hải Yên như thường nói, hắn lời nói vô cùng chân thật biểu hiện hết niềm chiếm hữu mãnh liệt.
Phải nói là lúc đầu Lục Dạ sẽ không mấy quan tâm về việc Chu Hải Yên có quan hệ với ai, dù sao thì cũng chỉ là một nụ hôn.
Nhưng dù sao thì……..có gái không chiếm thì ngu à? Đây còn là mua một tặng một đấy men, đen tối lên đi, sáng quá mù mắt người khác giờ.
Hắn đã tới đây phá hoại kế hoạch của Đan Viêm Cốc thì ngại gi không làm tốt quan hệ với Chu Hải Yên và Thủy Thiên Cung luôn.
Nói gì thì cũng là một Đế Vương cấp thế lực chứ không phải hạng xoàng gì.
“Ngươi!”
“Haha, thu lại ngươi muội muội đi! Chúng ta cùng đi phá cốc!”
Chu Hải Yên nhất thời khuôn mặt liền đỏ bừng nàng băng lãnh khí tức chớp mắt bị xấu hổ cùng giận giữ bao phủ, nhưng không đợi nàng phát tiết điều gì thì Lục Dạ đã cười lớn lao ra.
“Biến thái…..hừ!”Chu Hải Yên lẩm bẩm một tiếng rồi liền phất tay thu lại chiếc giường hàn ngọc cùng mình muội muội, nàng hừ nhẹ một tiếng rồi liền phi thân bay ra ngoài theo sát Lục Dạ.
“Cạch!”
“Chà, không tệ.
Đến rất đông đủ, đỡ mất công ta truy đuổi!”
Lục Dạ cùng Chu Hải Yên vừa đặt chân ra ngoài đại điện thì đã thấy một đám người của Đan Viêm Cốc bao vậy, trong đó có 3 tên là Đế Giả và vô số Tiên Tôn khác.
Đan Kiệt cũng đứng trong đó, hắn khóe miệng tràn ngập máu tươi ôm lấy lòng ngực đã vụn vỡ xương cốt của mình khuôn mặt chảy đầy mồ hôi lạnh.
Hai mắt hắn đỏ ngầu nhìn Lục Dạ như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Kế hoạch của hắn đã gần hoàn thành, chỉ tại tên quái thai này mà toàn bộ kế hoạch đổ sông đổ biển.
Thậm chí khi nhìn thấy lửa giận cùng lạnh lẽo trong mắt Chu Hải Yên thì Đan Kiệt càng tức giận, lần này thậm chí còn kết thù với cả Thủy Thiên Cung.
“Giết hắn!”Đan Kiệt ánh mắt đỏ ngầu gầm hét, hắn giờ lý trí hoàn toàn bị tức giận bao phủ, không để tâm đến chiến lực kinh khủng của Lục Dạ tí nào.
Nói đơn giản thì việc bị đánh trọng thương như vậy trước mặt toàn thể người trong Đan Viêm Cốc khiến hắn mất mặt cực lớn nên máu dồn lên não ấy mà.
“Gah!!”Mà hay hơn nữa là có tên mất não làm theo lệnh của Đan Kiệt lao lên tiến đánh Lục Dạ, hắn là một thiên tài của Đan Viêm Cốc tu vi cũng đạt tới Tiên Vương Sơ Kỳ ngày thường cực kỳ ngông cuồng và thích nịnh bợ Đan Kiệt nên máu liều nhiều hơn máu não lao lên muốn lập công.
“Xoẹt!”
Tiết thay đi liều mà không