Hư ảnh Phượng Tổ biến mất để lại trong lòng Lục Dạ tràn đầy đều là nghi hoặc cùng trầm trọng.
“Haizz, thôi bỏ truyện này qua một bên trước đã!”
“Để ta xem trong nơi này có thứ gì!”
Lục Dạ vung đầu qua lại đưa mấy ý nghĩ kia ra sau đầu, hắn đứng dậy phủi sạch cát bụi trên người cất bước tiến vào sâu trong hang động.
“Mong rằng ngươi có thể siêu thoát!”Lục Dạ đi ngang qua bia mộ của Phượng Tổ liền hơi cúi đầu.
Phượng Tổ đã cho hắn rất nhiều thông tin, còn giúp đỡ Phượng Uyển Thanh, trong tâm Lục Dạ vẫn là rất cảm kích.
Tiếp đó Lục Dạ liền cấp tốc chạy tiến vào hang động.
Lần này không kích hoạt Cực Tốc Thể Động nên tốn đến tận nửa canh giờ Lục Dạ mới tiến đến được cuối hang động này.
Nhiêu đó cũng đủ biết Cực Tốc Thể Động là nhanh đến cở nào, chỉ tiết là hắn hiện giờ vẫn chưa thể sử dụng được.
Lần nữa tiến vào cuối hang động, Lục Dạ mới cảm nhận rỏ ràng nơi này có dị thuộc tính, bằng chứng là 4 loại dị thuộc tính trong cơ thể hắn đang điên cuồng run động.
Sau một hồi tìm kiếm trong biển lửa, Lục Dạ cuối cùng cũng tìm ra được dị hỏa kia
Đó chính là Cửu Phượng Viêm Hỏa mà lúc trước hắn nhìn thấy Phượng Vũ Y sử dụng.
“Rốt cuộc thì thứ này là do ta tìm thấy sao?”Lục Dạ nhìn lấy Cửu Phượng Viêm Hỏa mà cảm thán.
Để Cửu Phượng Viêm Hỏa ở đó, Lục Dạ bắt đầu lục soát xung quanh.
Cứ hể nhìn thấy loại khoáng thạch hoặc thứ gì nhìn oke là hắn đều vơ vét vào Dạ Linh Châu.
Dù không biết mấy thứ này làm được gì nhưng, có còn hơn không, cùng lắm dùng để trang trí nội thất cũng không tồi.
Nếu có bất kì tên luyện khí sư nào biết được suy nghĩ của Lục Dạ chắc phải tức đến sùi bọt mép lăn ra đất chết mất.
Mấy thứ kia đều không thua kém gì Đế Cấp nguyên liệu luyện khí, vậy mà tên này lại định dùng để trang trí nội thất? Cmn người Bạc Liêu cũng phải gọi ngươi là cụ!
Cái này cũng không thể trách Lục Dạ, hắn chỉ mới đi tới Tiên Giới này chưa đến 1 năm, mất đi Nguyệt nhi thì Lục Dạ cũng mất đi cái bách khoa toàn thư cho mình rồi……
Vơ vét tất thẩy thứ tốt, Lục Dạ liền cầm lên Cửu Phượng Viêm Hỏa mà cất bước đi.
Tiến tới ngay đầu hang động, nhìn lấy Phượng Uyển Thanh vẫn còn đang ở trong hỏa cầu tiếp nhận truyền thừa.
Lục Dạ hai mắt nổi lên thoáng chốc do dự rồi lại biến mất ngay lập tức.
“Bổn đại gia chắc không thể gặp ngươi được rồi!”Lục Dạ đặt Cửu Phượng Viêm Hỏa xuống ngay cạnh hỏa cầu khổng lồ mà lẩm bẩm.
“Điều kiện mà lúc trước ngươi nợ ta…..Lần sau gặp thì bổn đại gia sẽ đòi sau vậy, haha!”
Lục Dạ nở nụ cười mà nói nhưng trong mắt lại hoàn toàn không có ý cười.
Hai tay hắn nắm chặt lại, hơn 2 tháng qua Phượng Uyển Thanh luôn ở bên cạnh hắn, nói không có bất kì cảm xúc khác thường nào là không thể.
Ngay từ lúc hắn đồng ý quyết chiến với Ô Nguyên đã nói lên tất cả.
“Hệ thống, trở về tương lai đi!”Lục Dạ nhắm ra lệnh cho hệ thống.
Keng, xin hỏi kí chủ muốn trở về địa điểm nơi nào?
“Có thể chọn địa điểm trở về luôn sao?”Lục Dạ có phẩn bất ngờ nói.
“…..Vậy thì…..địa điểm là đỉnh núi lửa này đi!”Lục Dạ mỉm cười nói, có vẻ trong thâm tâm hắn vẫn ôm một chút hi vọng nhỏ nhoi về vô số tuế nguyệt sau.
Keng, bắt đầu quá trình dịch chuyển, xin mời kí chủ thả lỏng!
Âm thanh hệ thống vang lên, cùng lúc đó bên cạnh Lục Dạ liền xuất hiện một cái lỗ hỏng Thời Không nhưng lại được một loại lực lượng huyền bí ổn định.
“Tạm biệt……”Lục Dạ nhìn liếc qua hỏa cầu, ánh đều là không bỏ nhưng hắn đã ở nơi này 2 tháng rồi.
Có trời mới biết ở tương lai đã qua bao lâu, Hoa Vô Tuyết cùng Hồ Mị đều có thể cảm nhận được hắn qua Tâm Ý Tương Thông của Âm Dương Long Phượng Quyết nhưng vì hắn đang ở quá khứ nên các nàng sẽ chẳng cảm thấy gì.
Nếu mà các nàng làm gì dại dốt thì chắc Lục Dạ có mà cắm đầu xuống đất.
Vì vậy hắn nhất định phải trở về.
Lục Dạ bước vào vết nứt Thời Không rồi biến mất để lại hang động im lặng đến đáng sợ cùng với hỏa cầu không lồ đang dần mờ đi, để lộ ra hình ảnh thiếu nữ ở bên trong kia.
……
Trong vết nức thời không, thiếu niên có phần u buồn nhắm mắt lại.
Xung quanh hắn được bao phủ bởi một lực lượng thần kì khiến cho năng lượng hỗn loạn trong này không thể ảnh hướng dù chỉ là một chút đến hắn.
“Phù…..”
“Hệ thống mở ra vòng quay đi!”Lục Dạ thở dài một hơi, đưa tay lấy chiếc tai nghe đang treo trên cổ đeo lên đầu để quên đi u phiền