Rốt cuộc là ai?
- ---------------------
- Ta có 99 phân thân.
Diệp Hạo lại cười nói.
- 99 phân thân?
Nghe vậy, Bạch Thược mở to hai mắt nhìn.
- 99 phân thân có một phần mười chiến lực của ta.
Diệp Hạo nói khẽ
- Đây là nguyên nhân ta dám mang tỷ đến Bán Thang Thành này.
Bạch Thược chấn kinh một hồi, đột nhiên nghĩ đến cái gì.
- Nếu phân thân vẫn lạc, vậy điểm cống hiến tính sao?
- Hiện tại, chỉ có 66 phân thân xuất thủ, 33 phân thân ẩn tàng trong bóng tối, bọn chúng có nhiệm vụ tiếp ứng.
Diệp Hạo cười, nói tiếp
- Còn nữa, phân thân bố trí không ít trận pháp ven đường, rời khỏi Bán Thang Thành vẫn không có vấn đề.
- Trận pháp cửa thành thì sao?
- Trận pháp cửa thành do một cường giả Ngọc Cấp Trận Sư Đỉnh Cấp bố trí, hiện nay ta không có thực lực phá giải, nhưng ngăn cản nó vận hành vẫn không có vấn đề.
Diệp Hạo nhìn Bạch Thược, nói
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Dù Trận Đạo Sư xuất lực toàn diện, không có một khắc đồng hồ cũng không có khả năng thay đổi.
Diệp Hạo tự tin.
Một khắc đồng hồ?
Dựa theo kế hoạch, toàn bộ phân thân phải rút lui trong vòng 3 phút.
Bởi vì phân thân thi triển Thần Thông có lực sát thương lớn, nói cách khác, Tiên Lực tiêu hao cũng lớn hơn nhiều.
Điều này quyết định không thể kéo dài trận chiến.
3 phút sau, sau lưng Diệp Hạo xuất hiện mấy đạo thân ảnh.
Diệp Hạo ngừng lại.
Một đạo thân ảnh trong đó ném cho Diệp Hạo một cái túi Càn Khôn.
Thần niệm Diệp Hạo quét một cái, nói
- Các ngươi tiếp tục ám sát tu sĩ Bán Thang Thành.
- Hiện tại, đại quân Bán Thang Thành chắc chắn đã tập trung lại, phân thân lưu lại chỉ có thể vẫn lạc.
Bạch Thược trầm giọng nói.
- Sau một ngày, phân thân sẽ tự khôi phục.
Diệp Hạo cười, nói ra
- Bởi vậy chết toàn bộ cũng không sao cả.
Về phần lệnh bài, Diệp Hạo cũng không quan tâm.
- Vậy chúng ta đi thôi.
Nghe được như thế, Bạch Thược cũng cảm thấy có đạo lý.
Hiện tại, phân thân vẫn lạc không nhiều, bộ phận còn lại có thể chém giết đại lượng tướng sĩ.
Tu sĩ Thập Bát Lâu cùng Liệt Hỏa Tông vẫn lạc càng nhiều, áp lực bên Đông Tiên Điện càng nhỏ.
...
Ngay lúc này, tin tức thứ nhất truyền khắp toàn bộ Cửu Dương Vực.
Bán Thang Thành bị đệ tử chân truyền Đông Tiên Điện tập kích, tổn thất hơn năm ngàn người.
Đông Tiên Điện thì chết đi 66 tên đệ tử chân truyền.
- Thật hay giả?
- Rất rõ ràng là giả.
- Đệ tử chân truyền liên quan đến căn cơ Tông Môn, Đông Tiên Điện sao có thể bỏ ra cái giá như vậy?
- Không phải chứ?
- Nhưng ta nghe nói, nguyên một đám 66 tên đệ Tử vẫn lạc đều có chiến lực ngập trời, trừ phi đệ tử chân truyền, nếu không sao có chiến lực mạnh như thế?
- Một cái Đông Tiên Điện có bao nhiêu đệ tử chân truyền đây?
Tin tức Bán Thang Thành truyền ra, đừng nói Đông Tiên Điện không tin, cho dù toàn bộ thế lực Cửu Dương Vực cũng không tin.
Kim Dũng Thành!
Đám người Địch Phượng nhìn tình báo trong tay, rơi vào trầm tư.
- Tra ra cái gì chưa?
Trần Thanh nhẹ giọng hỏi.
Địch Phượng buông tình báo trong tay xuống, trầm giọng nói ra
- Kết hợp các phương tình báo cùng với mật thám chúng ta tại Liệt Hỏa Tông, toàn bộ 66 tu sĩ vẫn lạc đều là cao thủ Ngọc Tiên.
- 66 tu sĩ có chiến lực cực kì khủng bố, cho dù đệ tử chân truyền phổ thông Đông Tiên Điện vẫn kém xa.
Địch Long lấy một loại ngữ khí ngưng trọng, nói ra
- Hơn nữa, ta còn phát hiện một chuyện rất có ý tứ.
- Cái gì?
Địch Phượng hỏi.
- 66 tu sĩ thi triển kiếm quyết theo thứ tự là Kim Kiếm Quyết, Mộc Kiếm Quyết, Thủy Kiếm Quyết, Hỏa Kiếm Quyết cùng Thổ Kiếm Quyết.
- Ngũ Hành Kiếm Quyết?
- Rất có thể là Bản Nguyên Kiếm Quyết.
- Ngũ Hành Kiếm Quyết là tuyệt học Ngũ Hành Kiếm Tông, chẳng lẽ đệ tử Ngũ Hành Kiếm Tông đến đây?
- Không phải Ngũ Hành Kiếm Tông ở Nam Vực sao?
- Không phải chứ?
Ngay lúc đám người Địch Phượng thảo luận, một đạo truyền tấn ngọc phù xuyên thủng không gian, xuất hiện trong tay Địch Phượng.
- Tin tức ai vậy?
- Tình Báo Đường Chủ.
- Nói cái gì?
Địch Phượng bóp nát Ngọc Phù, sau đó một đạo tin tức tràn vào bên trong thức hải.
Rất nhanh, trong mắt Địch Phượng lộ ra một tia kinh sợ.
- Thế nào?
- Đường Chủ nói người xuất thủ là một vị đệ tử chân truyền Đông Tiên Điện chúng ta, 66 tu sĩ vẫn lạc chỉ là phân thân của vị kia.
Khi nói ra câu này, trong lòng Địch Phượng tràn đầy rung động.
- Cái gì?
Toàn bộ đám người Địch Long đều kinh trụ.
- Đường Chủ có nói ai làm không?
Trần