Ngươi Còn Chưa Đủ Tư Cách
- ---------------------
- Khí tức trên người Diệp Hạo.
Đúng lúc này một thanh niên giống như thấy được việc không thể tưởng tượng nổi.
- Ngọc Tiên tứ chuyển.
- Làm sao có thể?
- Diệp Hạo từ Thiên Tiên đỉnh phong liên tục tăng lên bốn cảnh giới.
- Sao hắn có thể làm được?
- Ta cũng hiểu tại sao Tông Môn cố ý phong tỏa rồi, gia hỏa Diệp Hạo nhất định là kỳ tài trăm năm khó gặp.
Lúc những tu sĩ đang sôi nổi đàm luận, một đạo thân ảnh cao lớn nhìn Diệp Hạo chậm rãi đi đến, trong mắt cũng vô cùng chấn động.
Bất quá trong mắt Vương Miện đều là chiến ý sáng rực.
- Diệp Hạo.
Diệp Hạo nhìn Vương Miện, thần sắc trong mắt không hề biến hóa.
- Ta có dự cảm đây là lần duy nhất ta có thể cùng ngươi giao thủ, bỏ lỡ cơ hội hôm nay về sau ta sẽ không còn có cơ hội nào như vậy cả.
Vương Miện gằng từng chữ nói.
Diệp Hạo quá kinh diễm.
Lấy tốc độ của đối phương, bản thân hắn sợ rằng không thể đuổi kip được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Ngươi cứ toàn lực xuất thủ.
Diệp Hạo bình tĩnh đáp.
- Vậy ngươi cũng chuẩn bị sẵn sàng đi.
Vương Miện trịnh trọng nói.
Vừa nói xong một chuôi trường kiếm sau lưng Vương Miện phát ra âm thanh ong ong, lúc Vương Miện dẫn động Kiếm Quyết, trường kiếm kéo ra một kiếm hoa rực rỡ xuất hiện trong tay hắn. Mà ngay lúc Vương Miện nắm chặt trường kiếm, khí tức cả người hắn cũng thay đổi.
Phong mang lộ ra.
Vương Miện giống như thần kiếm ra khỏi vỏ lăng lệ bá đạo.
Một kiếm! Hắn chém ra một kiếm này bỏ qua khoảng cách sau một khắc đã xuất hiện trước mặt Diệp Hạo.
Rất nhiều tu sĩ thậm chí còn không nhìn thấy rõ một kiếm này được chém ra như thế nào.
Nhưng không bao gồm Diệp Hạo.
Diệp Hạo không thèm động, ống tay áo chỉ lắc một cái đã làm một kiếm kia cứ thế tiêu tán.
- Vương Miện, ta cho ngươi cơ hội, ngươi phải trân quý.
Diệp Hạo nhìn Vương Miện nhàn nhạt nói.
- Vừa nãy ta chỉ mới thăm dò ngươi mạnh bao nhiêu thôi.
Vương Miện ha ha cười nói.
- Đến lúc ta phải toàn lực xuất thủ rồi.
Thần sắc Vương Miện trở nên ngưng trọng.
Theo việc hắn vận dụng kiếm quyết, thiên địa sau lưng Vương Miện trở nên ảm đạm, mà trong phiến thiên địa này hàm chứa ba động khiến mọi người xung quanh phải rùng mình, theo thời gian trôi qua từng chuôi pháp kiếm xuất hiện, mỗi một chuôi pháp kiếm đều phóng ra ba động cực kỳ cường hoành.
- Kiếm Quyết gì đây?
- Tại sao Kiếm Tâm ta cũng run rẩy?
- Cái này cũng không phải Âm Kiếm Quyết trong Âm Dương Kiếm Quyết a?
- Bản Nguyên Kiếm Quyết hả?
- Vương Miện dĩ nhiên nắm giữ Bản Nguyên Kiếm Quyết? Thật khó tin!
- Sao Diệp Hạo còn chưa động?
- Không phải bị dọa sợ chứ?
Diệp Hạo có khả năng bị dọa sợ hả?
Không thể!
Thời điểm Vương Miện vận chuyển Âm Kiếm Quyết cũng nhìn chằm chằm Diệp Hạo.
Vương Miện không hề nhìn thấy bất kì một tia kinh hoảng nào trên mặt hắn cả.
Bình tĩnh!
Bình tĩnh đến đáng sợ.
Vương Miện biết đây là một loại tự tin.
Một loại tự tin tuyệt đối.
Lúc Pháp Kiếm xuất hiện 49 chuôi dưới sự kinh hô của đám người, những pháp kiếm này hóa thành một chuôi đại hình pháp kiếm chảy xuôi nồng đậm Âm chi lực.
Lúc pháp kiếm ngừng tụ thành hình cho dù tu sĩ Ngọc Tiên thập chuyển trở lên cũng vì nó mà biến sắc.
- Kinh khủng a.
- Ta không nắm chắc có thể đón được một kích này.
- Ai có thể a?
- Vương Miện đã có tư cách cạnh tranh Cửu Đại Chân Truyền đệ tử rồi.
Vương Miện vận Kiếm Quyết trầm giọng quát.
- Đi.
Chuôi đại hình Pháp Kiếm mang theo Âm chi lực vô cùng vô tận giáng vào Diệp Hạo.
Thần sắc Diệp Hạo vẫn như cũ không hề biến hóa.
Âm Kiếm Quyết!
Vương Miện vận dụng Kiếm Quyết khác không được sao?
Hết lần này đến lần khác vận dụng âm Kiếm Quyết!
Khi chuôi đại hình pháp kiếm cách Diệp Hạo còn 10 mét sau lưng Diệp Hạo đột nhiên xuất hiện làn khói.
Đúng, khói.
Loại khói này cũng không giống của Vương Miện.
Khói của Diệp Hạo thuần túy làm cho người có một loại cảm giác tim đập loạn nhịp.
Tựa hồ loại khói này có thể thôn phệ tất cả.
- Vương Miện, ta cho ngươi biết cái gì mới gọi là Âm Kiếm Quyết.
Diệp Hạo nói đến đây hai ngón tay khép lại chỉ vào Vương Miện, ám khói sau lưng Diệp Hạo lập tức đã che đi chuôi pháp kiếm, ngay lúc bao phủ chuôi pháp kiếm Vương Miện cũng đồng thời phun ra một ngụm máu tươi.
Trong mắt hắn không khỏi chấn động nói.
- Ngươi cũng biết Âm Kiếm Quyết?
Bất quá sau một khắc thân ảnh Vương Miện đã bị làn khói sau lưng Diệp Hạo thôn phệ.
- Làm sao lại không có thanh âm?
- Vương Miện sẽ không bị giết rồi chứ?
- Diệp Hạo hẳn không dám đâu.
- Luận bàn võ đạo khó tránh khỏi xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
- Cũng đúng.
Ngay tại lúc những tu sĩ