Trừng Phạt
- ---------------------
Tu Sĩ toàn trường đều kinh ngạc nhìn về phía Diệp Hạo.
Chẳng lẽ Diệp Hạo còn át chủ bài?
Sau một khắc, bọn họ thấy trên người Diệp Hạo toát ra Tử Ngọc Quang Trạch.
Diệp Hạo chỉ lẳng lặng đứng giữa không trung nhưng lại cho mọi người một loại ảo giác.
Diệp Hạo như một vị Chúa Tể.
Thần Thánh!
Uy nghiêm!
Bá đạo!
Ba động kinh khủng lan tràn bốn phía phá vỡ một kích Âm Dương Bát Quái của Vương Miện.
- Làm sao có thể?
Trên mặt Vương Miện lộ vẻ chấn kinh, nhưng hắn càng chấn kinh hơn nữa.
Bởi vì hắn phát hiện thực lực bản thân bị ba động toát ra trên người Diệp Hạo áp chế đi bốn phần lực lượng.
Nói cách khác hiện tại Vương Miện chỉ có thể phát huy chưa tới sáu thành thực lực.
- Đây chẳng lẽ là - - Tử Ngọc - - -?
Hai chữ Thiên Công còn chưa kịp nói ra, Vương Miện như bị sét đánh vô lực rơi về phía xa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỳ thật không cần Vương Miện nói, những Tu Sĩ khác cũng đoán được.
- Tử Ngọc Thiên Công.
- Bản Nguyên Công Pháp mạnh nhất Đông Tiên Điện.
- Diệp Hạo cũng quá kinh diễm đi?
- Có thể trong nháy mắt trấn áp Vương Miện, ngoại trừ Tử Ngọc Thiên Công ra thì không còn Công Pháp nào khác.
- Ta thực sự không ngờ Diệp Hạo chẳng những chưởng khống Âm Dương Kiếm Quyết, mà ngay cả Tử Ngọc Thiên Công cũng tu luyện thành công.
- Diệp Hạo không khó khăn gì để trở thành Cửu Đại Chân Truyền Đệ Tử đâu a.
- Cửu Đại Chân Truyền Đệ Tử? Với Thiên Phú của Diệp Hạo mà ngươi cảm thấy như thế đã đủ rồi à?
- Chẳng lẽ là Thiếu Tông Chủ?
- Nếu không như vậy thì còn thế nào?
Thiếu Tông Chủ - địa vị mà không phải Cửu Đại Chân Truyền Đệ Tử có thể so sánh.
Hơn nữa Đông Tiên Điện hiện giờ cũng không có Thiếu Tông Chủ.
Trước đó rất nhiều Đệ Tử cảm thấy chức vị Thiếu Tông Chủ chắc chắn sẽ nằm trong tay Sở Kiều Kiều, nhưng hiện tại xem ra Diệp Hạo còn kinh diễm hơn cả nàng ta nữa a.
Vương Miện rơi trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Huynh đệ Vương gia vội vàng chạy đến đỡ Vương Miện lên.
- Đại Ca.
- Đại Ca, huynh không sao chứ?
- Đại Ca, huynh thế nào?
Vương Miện nhìn về phía ba huynh đệ của mình hơi lắc đầu, sau đó hắn được Vương Lượng nâng lên, Thần sắc Vương Miện phức tạp nhìn Diệp Hạo.
- Ta thua rồi.
Ánh mắt Diệp Hạo bình tĩnh nhìn Vương Miện.
- Chỉ như vậy thôi sao?
- Ta thay mặt đệ đệ không nên thân của mình tạ tội với ngươi.
Vương Miện vừa nói vừa quỳ một chân xuống đất.
Vương Sâm trừng lớn hai mắt nói.
- Đại Ca.
Diệp Hạo giật mình, hắn cũng không dự liệu được Vương Miện sẽ làm như vậy.
Bất quá Diệp Hạo rất nhanh chóng hiểu được ý đồ của Vương Miện.
Diệp Hạo cũng đã biểu hiện ra tiềm lực bản thân, không nói tương lai dù hiện tại thì vẫn có thể làm khó dễ huynh đệ Vương gia.
Vương Miện biết rất rõ giá trị của mình và Diệp Hạo trong Tông Môn.
Diệp Hạo lại chán ghét hành vì ép buộc này.
Vương Miện trước mặt mọi người quỳ xuống nhưng hắn lại lạnh lùng nhìn đối phương, lên tiếng.
- Ta muốn biết ai cho đệ đệ ngươi quyền lợi có thể ức hiếp Tạp Dịch Đệ Tử?
Sắc mặt Vương Miện biến hóa.
Diệp Hạo hỏi như vậy rõ ràng không có ý buông tha a!
- Ngươi muốn thế nào?
- Ta vẫn luôn tin tưỡng một câu.
Diệp Hạo nhìn chằm chằm Vương Miện nói.
- Làm ác chắn chắn sẽ nhận trừng phạt.
- Nói ra điều kiện của ngươi đi.
- Ta muốn nửa đời còn lại của Vương Sâm đều phải ngồi trên xe lăn.
Diệp Hạo thản nhiên mở lời.
- Ngươi có thể thay điều kiện khác không?
Đối phương muốn cắt chân của đệ đệ hắn đây mà.
- Ngươi không có lựa chọn khác.
Ánh mắt Diệp Hạo lạnh lẽo nói.
- Hay ngươi tự mình làm a, nếu để ta xuất thủ thì không đảm bảo Vương Sâm chỉ mất đi cặp chân đâu.
Vương Miện trầm ngâm một chút, chợt than nhẹ nói.
- Ta có thể không làm sao?
Vương Miện đứng dậy nhìn về phía Vương Sâm nói.
- Tiểu Đệ, xin lỗi.
- Đại Ca, ngươi muốn làm gì?
Vương Sâm kinh hoảng thốt.
- Những năm qua ngươi hưởng thụ vinh quang mà Vương gia ban cho, nếu thế thì cũng nên gánh chịu trách nhiệm cho Vương gia.
Vương Miện ngưng trọng truyền âm nói.
- Hôm này, nếu không cắt hai chân của ngươi, ân oán giữa Vương gia ta cùng Diệp Hạo sẽ không kết thúc, như vậy có nghĩa trong tương lai Vương gia có thể bị nhổ tận gốc.
- Diệp Hạo không tàn nhẫn như vậy chứ?
Vương Sâm vội nói.
- Diệp Hạo xác thực không thể nào như thế nhưng ngươi có cân nhắc qua tùy tùng của hắn không? Ngươi có tin chút nữa, bên ngươi Diệp Hạo sẽ có số