____________
Sử dụng toàn bộ UPSF, hắn nhanh chóng phát hiện ra rằng Triệu Hiệp Thư đang nằm trong tay Khai Thủy khiến hắn nổi cơn thịnh nộ và tàn phá như một kẻ điên.
Ban đầu, hắn đã dễ dàng với họ nhưng bây giờ một ngọn lửa rực cháy đang bùng cháy trong hắn và chỉ có thể dập tắt sau khi đốt Khai Thủy xuống đất.
Hắn đốt cháy toàn bộ vũ trụ và hạ gục Khai Thủy một cách mô phỏng.
Ngay cả một đầu bếp đơn giản cũng không được tha, còn vua không tặc, người dàn dựng toàn bộ mớ hỗn độn này?
Vua Không tặc hay còn gọi là Đảo Tự chắc chắn sẽ không thể sống sót thêm một ngày nào nữa.
***
Ôn Tần Khê không nói nên lời, rúc vào trong lòng của Khước Nhiên Triết.
Cảm giác được yêu thương này khiến trái tim y rung động với những giọt nước mắt tuôn rơi.
Y thích được ôm như thế này để trao đổi thân nhiệt với người không ngần ngại đi đến tận cùng vũ trụ vì y.
Khước Nhiên Triết không nhất thiết phải đến cứu y nhưng hắn đến vì hắn yêu y.
Có được một người có thể cho y thấy loại tình yêu này, loại dịu dàng này chính là trân quý hiếm có, cả đời này khả năng có được một người yêu y như Khước Nhiên Triết là gần như không thể có được.
Vì vậy, y quyết định đưa tay ôm lấy Khước Nhiên Triết, kéo hắn lại gần hơn mà không hề miễn cưỡng.
Không có tình yêu nào mà không có rủi ro và đây là việc y chấp nhận rủi ro có thể có kết thúc tốt hoặc xấu.
Trên đời này không có gì có thể miêu tả chính xác niềm vui trong lòng Khước Nhiên Triết.
Triệu Hiệp Thư đã ôm lại hắn mà không có chút phản kháng nào.
Điều này có nghĩa là gì?
Liệu omega này cuối cùng có sẵn lòng hoàn toàn chấp nhận hắn hay y chỉ vui mừng khi được hắn giải cứu?
Dù thế nào đi nữa, Khước Nhiên Triết cũng rất biết ơn và nóng lòng muốn bắt đầu cuộc sống mới cùng y và thống trị toàn bộ vũ trụ.
Sau nửa ngọn nến ôm lấy tình yêu của đời mình, Khước Nhiên Triết phải miễn cưỡng chia tay y khi nhìn thấy Đảo Tự ngồi thẳng nhìn hai người đang công khai thể hiện tình cảm trước mặt gã.
"Tôi có phải là người tàn hình hay gì không?" gã nói với một dòng máu chảy ra từ khóe miệng, "Hahaha tất nhiên là omega phải lòng alpha.
Đúng là một câu chuyện tình yêu nhàm chán.
"
Gã cay đắng nhưng bây giờ điều đó có quan trọng gì?
Triệu Hiệp Thư không để ý đến gã và y cũng không quan tâm đến việc chọn nguyên soái rắc rối như một cái gai trong mắt gã.
Dù bị tổn thương nhưng trái tim gã vẫn đập vì Triệu Hiệp Thư.
Triệu Hiệp Thư không bao giờ có thể làm sai trong mắt gã.
Gã phải chạy trốn khỏi Nguyên soái, gã phải sống ẩn náu để đến lúc đó, khi Nguyên soái vứt bỏ Triệu Hiệp Thư, gã sẽ sẵn sàng bước vào và cho y một bờ vai để tựa vào.
Phải, gã phải sống, sống vì Triệu Hiệp Thư.
Đó có thể là cách suy nghĩ của gã nhưng Nguyên soái không có ý định để gã sống sót rời khỏi nơi này.
Gã phải nằm trong túi đựng xác, đặc biệt là khi hắn nhìn thấy đôi môi và bàn tay bị cắt của Triệu Hiệp Thư, những vết bầm tím trên cổ tay và mắt cá chân của y.
Làm sao hắn có thể để Đảo Tự sống sót bước ra khỏi đây?
Chẳng phải hắn đã thất bại trong việc bảo vệ người yêu của mình sao?
"Nó có đau không?" Khước Nhiên Triết hỏi khi nhìn xuống lòng bàn tay đang run rẩy đầy máu.
Hắn một chiếc khăn tay từ trong túi áo khoác ra, định quấn vào lòng bàn tay của hoàng tử và băng bó vết thương cho hoàng tử nhưng Triệu Hiệp Thư lắc đầu nói: "Có nhưng em có thể xoay sở được", đó là một lời nói dối.
Y đau đớn tột cùng nhưng vẫn chọn dũng cảm trước mặt hắn.
Tất nhiên, Nguyên soái đã nhìn thấu y nhưng hắn không muốn vạch trần y nên nói: "Ồ, để tôi xử lý việc đó trước rồi tôi sẽ xử lý anh ta sau nhé," hắn nói và chỉ vào Đảo Tự, người đang cảm nhận như nội tạng bên trong đã bị lộn ra ngoài.
Một người lính có vũ trang nhanh chóng bước vào mang theo một bộ dụng cụ y tế trước khi giao nó cho Nguyên soái.
Biết điều gì có lợi cho mình,