Lúc Tuấn Thiên quay lại thấy người đã không còn, anh vào trong xe tìm cũng không thấy.
Người phụ nữ đáng trách, lại không nghe lời anh.
Có lẽ việc làm trái ý anh là sở thích của cô vậy.
Anh nhanh chóng ngồi vào xe lao nhanh ra ngoài, dù anh đã cố gắng làm nhanh nhất có thể, đưa An An cho mẹ rồi chạy ngay ra ngoài thì cô cũng không nán lại đợi dù chỉ một giây.
Anh lo lắng nhìn ra ngoài cửa ô tô, chắc cô chưa đi được đâu xa.
Hàn gia khá biệt lập với xung quanh nên phải đi được một đoạn đường mới có thể bắt xe về nhà.
Xe nhanh chóng lướt qua một người, Phi Nhi chán nản rảo bước đi trên vỉa hè, mùa đông năm nay lạnh thật, có lẽ không được bên An An cáng khiến lòng cô nguội lạnh hơn.
Cô cần vận động một chút, bây giờ nhà cũng không có con trai, cô không cần phải về sớm làm gì.
Mấy hôm qua cô về nhà mẹ ở để tiện chạy việc trong quán.
Thêm nữa ở với bố mẹ cô sẽ thấy dễ chịu đôi chút.
Tối nay cô không chạy việc cho quán, dành cả ngày để chơi với con nên tối nay sẽ về căn hộ cũ để ngủ.
Tuần qua ở bên bố mẹ cô cũng không an ủi được thêm chút nào, ngược lại bố mẹ còn quay sang an ủi cô.
Nhìn cảnh người đầu bạc lo lắng bất an cho người đầu xanh khiến cô càng đau lòng.
Từ hôm nay cô nên về nhà mình ở thôi, cô không muốn thấy ông bà thêm buồn phiền về mình.
Đi bộ cũng hay, tiết ra mồ hôi gió thổi qua khiến cơ thể càng rét run lại thấy cực thoải mái, cứ như vậy, cô nhẹ nhàng đưa mặt ra hứng gió hi vọng cái rét buốt có thể làm mình thanh tỉnh.
Hàn Tuấn Thiên vòng xe lại tìm kiếm một lần nữa, đường ở đây khá phức tạp cô chắc chắn chưa thể đi quá xa bỗng ánh mắt dừng lại ở hình bóng của người phụ nữ phía trước, anh nhanh chóng kít vội xe lại.
Anh trực tiếp mở cửa lao về phía cô.
Phi Nhi cứ thế đi trên đường, mắt nhìn về phía trước vô định, cô thấy bế tắc, phải cô thấy rất mệt mỏi.
Cho dù kiếm được nhiều tiền liệu rằng An An có thể về bên cạnh cô, cô lo sợ, cô không muốn đứa con mình dứt ruột đẻ ra lại phải gọi người phụ nữ cô ghét nhất là mẹ.
Nhưng sống với Tuấn Thiên cũng tốt, ít nhất thằng bé có thể đường đường chính chính là con cháu Hàn gia, có một người cha bên cạnh như vậy có