Uyển Nhi quay ra khóa cửa phòng lại, mắt sắc lạnh nhìn thằng bé đang co ro trên giường: “ Thằng ôn con, mày tính làm gì? Định mách với mẹ mày chắc, tao nói cho mày biết mẹ mày không giúp gì cho mày đâu.
Sao mày lại gọi tao là cô, kêu mẹ ngay.
Mày nói không, hay là muốn cái này.” Uyển Nhi nhanh chóng lấy cái roi trên nóc tủ ra.
Thằng bé hỗn xược này, tính tình y hệt con mẹ nó nhìn đã thấy ghét, hôm nay cô phải dạy nó một bài học.
An An hoảng sợ nhìn cô, người cuộn tròn lại một cục, hai tay ôm chặt lấy đầu, im lặng không trả lời.
Uyển Nhi mất hết kiên nhẫn nhìn thằng bé, được để ăn roi rồi còn cứng đầu cứng cổ đến bao giờ.
Cứ như vậy từng trận roi liên tiếp giáng xuống, nhưng Uyển Nhi không phải là người thiển cận, cô ta đã xem xét vị trí trước khi đánh, cũng may giờ là mùa đông quần áo dài tay nên dễ dàng che đi được vết thâm tím trên người.
Đánh thằng bé đã tay xong, cô cất roi lên tủ rồi quay lại đe dọa: “ Mày thử lặp lại lần nữa xem, tao cam đoan cái con cá kia cũng sẽ giống mày luôn.
Mà mày biết đấy, cụ mày đâu có yêu thương gì mày, muốn sống yên ổn ở đây thì khôn hồn nghe lời tao, cấm đi nói với ai khác chuyện này…” Nói rồi cô quay lưng mở cửa ra ngoài.
Tiếng đóng cửa vang lên rồi mà An An vẫn run rẩy trong chăn, nước mắt nước mũi cũng tuôn ra ngoài.
Phi Nhi thấy số lạ tắt máy thì trong lòng có chút thấp thỏm.
Dường như cô cảm nhận người vừa gọi cho mình rất quan trọng, có một việc mà cô chưa biết.
Cô ngồi lặng yên nhìn điện thoại, gọi lại mấy lần mà không được.
Có lẽ chỉ là nhầm số thôi, cô đã nghĩ nhiều rồi.
Điện thoại trên tay lại rung lên, Phi Nhi nhìn màn hình một lúc mới bắt máy: “ Alo?” - Tôi còn tưởng cô không nghe- Giọng nói sang sảng của người phụ nữ trong điện thoại vang lên làm Phi Nhi vô cũng khó chịu.
Phải khó khăn lắm cô mới ép mình không cúp máy.
Hàn Lệ Sa mỉm cười nói tiếp:
- Cuối tuần này là sinh nhật Ái Mỹ, tôi nghĩ cô cũng nên đến tham gia.
Dù sao ít nhiều cô cũng từng là thành viên của Hàn gia.
Phi Nhi không rảnh nghĩ ngợi đến mục đích của bà ta.
Đây là cơ hội hiếm hoi để cô thăm An An nên cô vội vàng đông ý.
Phi Nhi chuẩn bị một bộ đồ thật đẹp, một chiếc khăn cô