Hải Đăng nhìn vợ mình rồi quay sang nhìn hai ông bà sui gia.
Mạc thị cũng là một công ty bất động sản mới lên sàn nhưng đã đạt được rất nhiều thành công.
Nhìn Mạc tổng đang cười ôn hòa ngồi đối diện, gia đình này ông quả thật rất vừa ý.
Đúng lúc này Tô thị cũng đang chuẩn bị xây dựng một trung tâm phía Đông, việc liên kết với một công ty bất động sản quả không tồi.
Mạc phu nhân cũng rất hài lòng về bố mẹ chồng tương lai của Tiểu Phi.
Bà còn đang lo con gái của bà sang nhà chồng bị người ta bắt nạt giờ nhìn thái độ của hai người này bà cũng yên tâm.
“Các con định bao giờ làm đám cưới?” Cả bốn vị trưởng bối không hẹn mà gặp cùng tung ra nghi vấn cho hai người.
Mạc Phi Nhi nhẹ nhàng cười nói:
“Chúng con sẽ đăng kí kết hôn trước.
Còn về đám cưới, chúng con định sau khi sinh tiểu bảo sẽ tổ chức ạ.” Mạc Phi Nhi nói rồi cô quay ra nắm tay anh.
Hàn Tuấn Thiên mỉm cười ôn hòa nhìn cô, đan tay mình vào tay cô, tận hưởng những ấm áp mà cô đem đến.
“Sao có thể thế được? Tiểu Phi là do tôi mang nặng đẻ đau sinh ra.
Nó cưới chồng mà cũng chỉ đi đăng kí kết hôn không tổ chức đám cưới có phải quá thiệt thòi cho nó rồi không.?” Mạc phu nhân tức giận nói.
Cái gì đây mới vừa rồi còn ăn nói nghe hay thế.
Bây giờ con bà có thai lại còn định ăn hiếp Phi Nhi sao? Không dễ thế đâu.
Mạc Phi Nhi nhịn cười nhìn mẹ.
Đừng vì bộ dạng đoan trang nhã nhặn của bà thường ngày màbị đánh lừa, bà chính là sư tử Hà Đông trong nhà.
Mạc Phi Nhi định thanh minh cho anh và bố mẹ chồng tương lại thì bị anh ngăn lại.
Anh ôn tồn nói:
“Thực ra gần đây Hàn thị có rất nhiều dự án, con cũng quá bận rộn.
Nếu bây giờ tổ chức e không thuận lợi lắm, con không thể dành thời gian nhiều cho cô ấy được mà đây là sự kiện trọng đại trong đời cô ấy, con cũng không muốn làm qua loa.”
Cô cảm động nhìn anh.
Bây giờ thì cô biết vì sao cô yêu anh rồi.
Bởi vì anh đứng ở cương vị nào cũng là xuất sắc nhất, kể cả là tồng tài hay là một người chồng.
Mạc Phi Nhi nghĩ đến lúc anh làm bố, có lẽ anh sẽ là người bố rất tuyệt.
Nghĩ đến đây nụ cười trên môi cô càng đậm hơn.
“Vậy được hai con nhanh chóng đi đăng kí kết hôn đi.
Dù không cưới thì cũng nên có bữa cơm thân mật có phải không hai ông bà sui gia?” Lúc này Mạc lão gia mới mở lời.
Tất cả mọi người đều đồng ý, tiếng cười nói vui vẻ lại âm vang trong căn nhà.
Sáng hôm sau, Hàn Tuấn Thiên đã có mặt từ sớm, anh nhẫn nại chờ cô chuẩn bị, ân cần mua đồ ăn sáng cho cô rồi cả hai cùng đến cục dân chính.
Mạc Phi Nhi như bị kích động vậy, trong xe cô không ngừng ngó ngoáy, quay sang trái, quay sang phải, liên tục trò chuyện với anh.
Hàn TuấnThiên không hiểu hết những gì cô nói nhưng vẫn chăm chú lắng nghe.Nhìn bộ dạng của cô anh thầm cảm thán: “tiểu bảo à, con đừng nói lắm như mẹ con nha, nhà chúng ta cần một cái loa là đủ rồi.”
Goody’s Café.
Mạc Phi Nhi cầm giấy chứng nhận trên tay, khuôn mặt sung sướng.
Cô đọc những dòng chữ ghi trong tờ