Ăn uống no nê, vui giỡn thoải mái, xong xuôi thì ai về chỗ nấy.
Bọn nó ngủ chung một phòng, bọn hắn cũng thế.
Khi vừa vào phòng, Thiên Kim và Ngọc Như đã phóng ngay lên hai chiếc giường, nằm sóng soài trên đó, chẳng để ý đến ai, Ngọc Như chuẩn bị thiu thiu ngủ thì nghe giọng Thiên Kim lảnh lót bên tai.
-Thiên Nhã, mày và anh Hoàng Lâm quen nhau sao? Hai người có quan hệ gì vậy? Kể cho bọn tao nghe đi!- Thiên Kim hỏi tới tấp.
-Con này vô duyên, chuyện riêng mà, mày xâm phạm đời tư à, tao kiện a!- Thiên Nhã không vừa phản bác lại với nó
-Thôi mà, kể đi.- Thiên Kim nài nỉ
-Đúng rồi, cho tụi này biết với, thật tình tao cũng rất tò mò đấy.- Quỳnh My sau khi kiểm tra tài liệu của công ty qua laptop mà Khánh Anh gửi đến, cô cũng góp vui.
-Oh my god, sắp được nghe chuyện tình sến và hến.- Ngọc Như đang nằm thì ngồi xổm dậy, la lớn, tiếng cô lớn đến nỗi bọn hắn phòng bên cũng nghe thấy.
-Tụi bây mà còn nói nữa là tao đi ngủ, không kể luôn nha!- Thiên Nhã lên tiếng phá đứt sự ồn ào của bọn nó.
Vậy là lập tức, Ngọc Như, Quỳnh My và Thiên Kim ngồi chung lại trên chiếc giường lớn, im thin thít để nghe Thiên Nhã kể chuyện.
Thiên Nhã bắt đầu lục lọi trí nhớ của mình, mọi chuyện ùa về trong tâm trí cô, cuộn phim quay chậm trong đầu cô bắt đầu chiếu lên những hình ảnh mờ nhạt, hình ảnh mà cô mún gỡ bỏ khỏi ký ức.
-----------Hai năm trước----Đêm giáng sinh----23h00 Oasinton-----
-Anh, em xin anh đừng bỏ em, em không thể sống nếu thiếu anh được, em yêu anh mà.- Một người con gái phương Tây trẻ nước mắt ròng ròng trên gương mặt xinh xắn, cô cố gắng van nài người yêu đừng rời bỏ mình.
-Thiếu tôi không thể sống? Tôi quan trọng vậy à?- Người con trai gương mặt lạnh lùng, liếc mắt nhìn cô gái dưới chân mình, anh khinh bỉ cất giọng hỏi.
-Dạ, anh rất quan trọng với em, anh đừng bỏ em nha anh.- Cô gái kia không quan tâm đến sự tôn ti của một người con gái, cô quỳ dưới chân người con trai, van nài.
-Tôi quan trọng? Quan trọng với cô! Hay với tấm thẻ phụ thuộc của cô hả, làm ơn biến đi!- Người con trai dùng chân đạp cô qua một bên, giọng nói sặc mùi khinh thường, quát lớn.
Nói rồi anh bỏ đi mặc cho tiếng gọi khản cổ của người con gái phía sau.
-Nè, anh kia.!!
Nghe tiếng gọi mình, người con trai khi nãy quay lại thì thấy một người con gái rất lạ mặt nhưng rất xinh