Sùng Dương chân nhân nghĩ đến đây, cả người đều thấy không tốt.
Đệ tử y nhìn trúng thế mà là một kẻ hạ sát thủ với đồng môn, y thẹn với sư thúc tổ, thẹn với Kình Thiên Tông!
Còn Vu Lâm…… Y bởi vì Vu Lâm và sư thúc tổ giống nhau, có được lưu li tịnh thể, nên phi thường chiếu cố Vu Lâm, rất coi trọng Vu Lâm, không nghĩ tới Vu Lâm trong mắt sư thúc tổ lại là hình tượng như vậy, còn có……
Vu Lâm truyền lời nói dối đó cho y, rốt cuộc có rắp tâm gì?
Sùng Dương chân nhân hiện tại lòng tràn đầy áy náy: “Sư thúc tổ, xin lỗi, ta bị bọn họ che giấu, làm ra chuyện sai lầm……”
“Này không trách ngươi, ai cũng không thể nghĩ được…… Ta ra ngoài nhìn xem Mặc Tu.” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Tuy Sùng Dương chân nhân nói Tô Mặc Tu không sao, nhưng hắn vẫn không thể yên lòng, tính toán đi ra ngoài nhìn xem.
Sùng Dương chân nhân đối với chuyện này cũng không phản đối —— Tiêu Dạ nàu cũng không phải là ma tu, ngược lại là sư thúc tổ nhà y, nếu như thế, khẳng định không thể cứ mãi đợi ở Thất Mang trận, cần phải đi ra ngoài.
Sùng Dương chân nhân tránh ra vị trí, đang muốn để Ngôn Cảnh Tắc đi ra ngoài, bỗng lại có người vọt vào, người nọ còn một đầu ngã vào trước mặt Ngôn Cảnh Tắc.
Sắc mặt Ngôn Cảnh Tắc đại biến.
Người ngã vào này, đúng là Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu ở bên ngoài xác thật không trải qua chuyện gì không tốt.
Trước đó, lúc y mới vừa tiến vào chỗ của Sùng Dương chân nhân đã bị một cao thủ Nguyên Anh kỳ phong ấn tu vi.
Lúc ấy chỗ Sùng Dương chân nhân có rất nhiều cao thủ Nguyên Anh kỳ, ngoại trừ bọn họ, còn có Vu Lâm, Tư Đồ Giang Ninh, còn có sư phụ y ở đây.
Những cao thủ Nguyên Anh kỳ kia sau khi chế trụ y thì không hề quản y, mà là đề phòng thông qua lưu ảnh thạch xem tình huống Ngôn Cảnh Tắc bên ngoài.
“Sư phụ, đây rốt cuộc là chuyện như thế nào?” Tô Mặc Tu hỏi sư phụ của mình.
Trong phòng này có trận pháp, có thể ngăn cách âm thanh, cao thủ Nguyên Anh kỳ kia phong ấn tu vi của y, đồng thời cũng không phong ấn âm thanh của y.
Sư phụ Tô Mặc Tu không nói gì.
Sự tình lần này liên lụy đến đồ đệ hắn coi trọng nhất, hơn nữa còn có tông môn của hắn, hắn không biết mình có thể nói cái gì.
Nhưng thật ra Vu Lâm lại mở miệng: “Tô Mặc Tu, ngươi phản bội Kình Thiên Tông cùng ma tu ở bên nhau, rốt cuộc có rắp tâm gì?”
Thời điểm Vu Lâm nói như vậy, chỉ cảm thấy vô cùng vui sướng.
Dù Tô Mặc Tu là vai chính thì sao?
Y và ma tu như Tiêu Dạ ở bên nhau, Tiêu Dạ còn có liên quan đến cái chết của Hạo Nhiên chân nhân, Sùng Dương chân nhân tuyệt đối sẽ không tha thứ cho hắn!
Vu Lâm cảm thấy cực vui sướng, Tư Đồ Giang Ninh lại như là đang nhìn rác rưởi, nhìn Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu này dựa vào ma tu tới tăng lên thực lực, làm hắn ta khinh thường!
“Ta không hề phản bội Kình Thiên Tông! Còn nữa, cái gì ma tu?” Tô Mặc Tu hỏi.
Ánh mắt Vu Lâm dừng trên lưu ảnh thạch kia.
Sắc mặt Tô Mặc Tu đại biến.
Mà lúc này, những cao thủ Nguyên Anh kỳ kia cũng đang chuẩn bị Thất Mang trận.
Sùng Dương chân nhân để bảy cao thủ Nguyên Anh kỳ sử dụng Thất Mang trận, lại nói bản thân mình muốn cùng đại đệ tử đi vào, tự mình chém giết Tiêu Dạ.
“Tiêu Dạ không có khả năng là ma tu, các ngươi có phải nghĩ sai rồi không?” Tô Mặc Tu vội vàng mà nói.
Tiêu Dạ sao có thể là ma tu? Hắn chỉ là một đệ tử ngoại môn Kình Thiên Tông thiên phú không tốt mà thôi!
“Hắn chính là ma tu! Còn là một ma tu Nguyên Anh kỳ!” Vu Lâm nhìn bộ dáng Tô Mặc Tu không dám tin tưởng, lại nói, “Hắn là vì đối phó Hạo Nhiên chân nhân mới ẩn nấp ở Kình Thiên Tông, còn việc hắn cùng ngươi ở bên nhau…… Có phải trên người của ngươi có thứ hắn muốn hay không?”
Vu Lâm đối với tác dụng của lưu li tịnh thể với những người khác cũng không phải hoàn toàn không biết gì cả.
Gã biết, cùng song tu với người có được lưu li tịnh thể, có thể được đến chỗ tốt.
Ở trong sách, Tiêu Dạ trói Tô Mặc Tu đi chính là hy vọng Tô Mặc Tu có thể giúp hắn tinh lọc các loại linh lực xung đột không thôi trong thân thể hắn.
Phương pháp tu luyện của ma tu tàn nhẫn mà lại đáng sợ, Tiêu Dạ lúc trước chính là đào rất nhiều Kim Đan của tu sĩ Kim Đan mới tu luyện đến Nguyên Anh kỳ.
Mà phương pháp tu luyện như vậy, với hắn mà nói có chỗ lợi, cũng có chỗ hỏng.
Chỗ tốt là thực lực tăng lên rất nhanh, chỗ hỏng chính là linh lực của nhiều người khác nhau tụ tập trong thân thể hắn, làm hắn rất thống khổ.
Cho nên hắn mới có thể chí tại tất đắc* với Tô Mặc Tu.
(*khát vọng nhất định phải có, muốn có cho bằng được)
Có điều tuy biết điểm này, nhưng Vu Lâm cũng không cảm thấy có được lưu li tịnh thể là chuyện xấu gì.
Rốt cuộc chỉ có gã nguyện ý mới có thể tinh lọc giúp người khác.
Hơn nữa trong sách cũng nói, người bên cạnh Tô Mặc Tu đều là thật tình thích Tô Mặc Tu, bọn họ có thể thật tình thích Tô Mặc Tu, tự nhiên cũng có thể thật tình thích gã.
Càng quan trọng là, Tu chân giới có khế ước đạo lữ, sau khi gã thật sự thích một người rồi, cùng người nọ kết làm đạo lữ, hai người cùng vinh hoa chung tổn hại, căn bản không cần sợ người khác không tốt với gã!
Mà gã nói như vậy chính là muốn khiến Tô Mặc Tu khó chịu —— Tô Mặc Tu rất coi trọng Tiêu Dạ, Tiêu Dạ lại là vì thể chất tmr mới tiếp cận Tô Mặc Tu, Tô Mặc Tu nhất định rất thống khổ.
Tô Mặc Tu xác thật rất thống khổ.
Tiêu Dạ thế mà lại là một ma tu Nguyên Anh kỳ?
Vu Lâm dám nói như vậy, Sùng Dương chân nhân bọn họ sẽ ngưng trọng đến thế, sự tình hơn phân nửa sẽ không sai.
Cẩn thận ngẫm lại, chuyện này cũng xác thật có manh mối.
Hiện tại y đã Kim Đan trung kỳ, Tiêu Dạ thế mà còn có thể chỉ điểm y tu luyện…… Tiêu Dạ người này, tuyệt đối không đơn giản!
Còn nữa, Tiêu Dạ có thể lấy ra nhiều thứ trân quý như vậy, mắt cũng không nháy mắt một cái liền ra đổi đan dược……
Dẫu có từ đại gia tộc ra tới thì cũng không đến mức như vậy!
Nhưng cho dù Tiêu Dạ là ma tu, đối với y hẳn là cũng là thậtt tình, Tiêu Dạ đã vì y làm như vậy nhiều chuyện như vậy kia mà!
Chuyện y có được lưu li tịnh thể, Tiêu Dạ hẳn cũng không biết.
Không, không đúng.
Nếu Tiêu Dạ yêu y, lại không biết chuyện y có được lưu li tịnh thể, sao có thể trơ mắt nhìn y không ngừng dùng đan dược, dùng đan dược để tăng lên thực lực?
Chuyện