Vu Lâm cảm thấy Hạo Nhiên chân nhân chắc chắn đã chết rồi.
Hạo Nhiên chân nhân đại nạn buông xuống, chỉ có thăng cấp Đại Thừa kỳ mới có thể sống sót, nhưng mà thế giới này linh lực từ từ thưa thớt, hy vọng cho hắn thăng cấp vô cùng xa vời.
Này còn chưa tính, còn có Tiêu Dạ ở bên cạnh quấy rối…… Hắn đương nhiên là thất bại!
Trong lòng Vu Lâm cảm thấy như vậy, trên thần thái cũng không thể tránh né được cái gì.
Sùng Dương chân nhân từ khi từ chỗ Vu Lâm biết được tin tức của Hạo Nhiên chân nhân thì vẫn luôn chú ý Vu Lâm, hiện tại thấy thần thái Vu Lâm như vậy, trong lòng “lộp bộp” một chút.
Sùng Dương chân nhân bảo Vu Lâm rời đi, sau đó lập tức đi đến trước sơn độnh Hạo Nhiên chân nhân cư trú, truyền âm cầu kiến Hạo Nhiên chân nhân.
Y không được đến bất luận đáp lại nào.
Sùng Dương chân nhân ngưng trọng, sắc mặt khó coi.
Lần cuối y gặp Hạo Nhiên chân nhân đã là bảy tám năm trước.
Mười năm trước Diệp Phá Thiên giết đến Kình Thiên Tông, Hạo Nhiên chân nhân sau khi đánh lui, thì không mấy gặp ai nữa.
Bảy tám năm trước, Hạo Nhiên chân nhân gia cố trận pháp Kình Thiên Tông, mới gọi y đến, nói với y một vài lời.
Lúc ấy Hạo Nhiên chân nhân nói ngài muốn bế quan, sau này không dễ dàng gặp người, sau đó y lại đi tìm Hạo Nhiên chân nhân, Hạo Nhiên chân nhân cũng xác thật không có gặp y.
Khi đó, kỳ thật hắn đã có loại dự cảm bất tường —— sư thúc tổ của y, liệu có phải…… Đại nạn buông xuống rồi không?
Hiện tại nghe Vu Lâm nói ở núi non Quỳnh Sơn gặp được Hạo Nhiên chân nhân…… Sùng Dương chân nhân hít sâu một hơi, càng thêm khẳng định, vị sư thúc tổ kia của y sợ là đã xảy ra chuyện.
Hiện giờ linh lực quá ít, sư thúc tổ thăng cấp Đại Thừa kỳ xác suất thành công chưa được một phần vạn, nếu không phải vì không sống được bao lâu, sư thúc tổ chắc chắn sẽ không làm như vậy!
Sùng Dương chân nhân đứng trước cửa sư thúc tổ của mình, lã chã rơi lệ.
Y đứng thẳng hồi lâu, quỳ xuống dập đầu một cái.
Vu Lâm chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, sư thúc tổ đem chuyện quan trọng như vậy nói cho Vu Lâm, bảo Vu Lâm báo cho y, chỉ sợ là…… Ngài đã chịu đựng không nổi!
Ngài chịu đựng không nổi còn nhắc tới đệ tử ngoại môn gọi là Tiêu Dạ kia, đệ tử ngoại môn này thân phận tất nhiên không bình thường, thậm chí có khả năng…… Là Diệp Phá Thiên!
Sùng Dương chân nhân quỳ gối trước động phủ Hạo Nhiên chân nhân hồi lâu, cuối cùng hạ quyết tâm muốn thăm dò Tiêu Dạ một phen, nếu Tiêu Dạ kia thực sự có vấn đề, còn dám quay về Kình Thiên Tông, y tất nhiên muốn đem Tiêu Dạ bầm thây vạn đoạn!
Sùng Dương chân nhân suy tư hồi lâu, ngày hôm sau mới trở về, sau đó liền gọi Tư Đồ Giang Ninh và đám người đến núi non Quỳnh Sơn lại, dò hỏi tình huống ngay lúc đó.
Y từ chỗ Tư Đồ Giang Ninh và tùy tùng của Vu Lâm biết được một chút chuyện, lại từ những người khác của Kình Thiên Tông biết được lời Tiêu Dạ nói trước cửa bí cảnh.
Nghe xong này đó…… Sùng Dương chân nhân có phần thất vọng với Tư Đồ Giang Ninh.
Tiêu Dạ kia ở cửa bí cảnh hẳn là cố ý bôi đen Tư Đồ Giang Ninh, nhưng Tư Đồ Giang Ninh bị Vu Lâm sai khiến đến xoay quanh, việc này cũng không thể nghi ngờ.
Chuyện tu luyện vẫn là muốn dựa vào chính mình, Tư Đồ Giang Ninh một lòng muốn cùng Vu Lâm kết làm đạo lữ, nổi lên tâm tư lệch lạc, bất lợi với việc tăng lên thực lực bản thân.
Kỳ thật tâm tư của Tư Đồ Giang Ninh đối với Vu Lâm, y đã sớm phát hiện, cũng từng đề điểm Tư Đồ Giang Ninh, nhưng Tư Đồ Giang Ninh nhận chết việc này, y cũng không thể nề hà, bèn tính toán thuận theo tự nhiên.
Nếu Vu Lâm nguyện ý cùng Tư Đồ Giang Ninh ở bên nhau, Tư Đồ Giang Ninh được như ước nguyện, lại có Vu Lâm hỗ trợ, nói không chừng có thể nhất cử đạt tới Nguyên Anh kỳ!
Sùng Dương chân nhân đối với Tư Đồ Giang Ninh chỉ là có điểm thất vọng, nhưng đối với Tiêu Dạ và Tô Mặc Tu lại cực kỳ không thích.
Tô Mặc Tu còn ổn, Tiêu Dạ kia ở bên ngoài bại hoại thanh danh Tư Đồ Giang Ninh, quả là bụng dạ khó lường!
Càng quan trọng là, hắn là ma tu!
Nhưng Sùng Dương chân nhân cũng có chỗ nghĩ không rõ —— Tiêu Dạ làm ma tu, hẳn là mất không ít công phu mới lẻn vào Kình Thiên Tông, hắn vào Kình Thiên Tông rồi không phải nên thận trọng từ lời nói đến việc làm sao? Tại sao dám đắc tội Tư Đồ Giang Ninh như vậy?
Nghĩ đến đây, Sùng Dương chân nhân trong giây lát nghĩ đến Hạo Nhiên chân nhân —— liệu có phải Hạo Nhiên chân nhân đã qua đời rồi không? Cho nên Tiêu Dạ mới dám bừa bãi như vậy?
Tiêu Dạ còn sẽ trở lại Kình Thiên Tông ư?
Sùng Dương chân nhân nghĩ trước nghĩ sau, lại nhất nhất gọi người ở Kình Thiên Tông quen biết Tô Mặc Tu và Tiêu Dạ tới, hiểu biết tình hình hai người này.
Tô Mặc Tu ở Kình Thiên Tông đã rất nhiều năm, thân phận trong sạch, hẳn là không quan hệ với ma tu, còn Tiêu Dạ, hắn tiến vào Kình Thiên Tông không được mấy năm, tin tức rất ít.
Nếu Tiêu Dạ thật sự là ma tu Nguyên Anh kỳ, y nên đối phó hắn như thế nào đây?
Sùng Dương chân nhân đang suy tư, Vu Lâm lại tới tìm y.
Sùng Dương chân nhân gần đây không ngừng có động tác, Vu Lâm cũng là biết đến, gã nghĩ tới nghĩ lui, tính toán lại lộ ra một ít tin tức với Sùng Dương chân nhân: “Tông chủ, ta đột nhiên nhớ tới một sự kiện!”
“Chuyện gì?” Sùng Dương chân nhân hỏi.
“Tông chủ, lần này ta du lịch bên ngoài đã quen biết rất nhiều người, có người nói với ta, Diệp Phá Thiên có đứa con trai tên là Diệp Hiêu……” Vu Lâm nói.
Sắc mặt Sùng Dương chân nhân đại biến: “Ngươi xác định?”
Sùng Dương chân nhân không biết Diệp Phá Thiên có nhi tử, nhưng Vu Lâm vừa nói vậy…… Y nhớ tới một sự kiện.
Có một môn phái đã từng suýt chút nữa bị một ma tu họ Diệp đồ mãn môn, nhưng ma tu họ Diệp kia lại không phải Diệp Phá Thiên.
Diệp Hiêu, Tiêu Dạ……
Sùng Dương chân nhân bảo Vu Lâm rời đi, sau đó lập tức liên hệ một ít lão bằng hữu của mình.
Mọi người vừa so tin tức….
Phát hiện Diệp Phá Thiên có khả năng thật sự có một đứa con trai.
Bởi vì có người nói qua, nói bên người Diệp Phá Thiên thường có một ma tu khác đi theo, Diệp Phá Thiên còn từng đem rất nhiều bảo vật cho ma tu kia.
Người nọ có khi nào chính là Tiêu Dạ không?
Nếu thật là như thế, Diệp Phá Thiên tất nhiên đang kế hoạch một âm mưu lớn, mà bọn họ phải đối phó, ngoại