Thời gian có thể vuốt phẳng rất nhiều thứ.
Triệu Nghiên Quy đã từng vô cùng thích Cố Thời Hạo, cô thích tài hoa của Cố Thời Hạo, thích sự hài hước của Cố Thời Hạo, thích diện mạo của Cố Thời Hạo.
Nhưng hiện tại, tình yêu này sớm đã bị mài mòn.
Lại qua chút thời gian, lúc cô nhớ lại Cố Thời Hạo, có lẽ trong đầu chỉ biết hiện lên một câu —— ai tuổi trẻ mà không từng yêu một tra nam?
Hôm nay, Triệu Nghiên Quy đang cùng bạn bè ở thẩm mỹ viện thì nhận được WeChat Cố Thời Hạo gửi tới.
Cô hơi hơi sửng sốt, sau đó liền nghe được người bạn đang ở bên cạnh chơi điện thoại kinh hô lên: "Nghiên Quy, anh đạo diễn mà bà rất thích đó, hóa ra không có dùng ma túy, là bị oan uổng, cảnh sát đã giúp anh ta làm sáng tỏ!"
"Phải không phải không?" một người bạn khác của Triệu Nghiên Quy thò qua tới, "Nghiên Quy rất thích anh đạo diễn này á, mấy ngày nay bởi vì anh ta dùng ma túy mà không vui, giờ tốt rồi, Nghiên Quy bà không cần thương tâm nữa!"
Triệu Nghiên Quy có chút thất thần, cô cười cười đứng lên: "Tôi đi WC chút."
Vào WC, cô ổn định cảm xúc, nhìn nhìn tin tức trên mạng trước.
Sau khi Ngôn Cảnh Tắc đăng lên tờ giấy chứng minh không dùng ma túy kia xong, cảnh sát cũng giúp hắn làm sáng tỏ, nói hắn không có dùng ma túy.
Lúc này, dưới Weibo hắn đang có người nghi ngờ.
"Cố Thời Hạo bộ dáng như vậy, rõ ràng chính là dùng ma túy!"
"Sao hắn không dùng ma túy chứ?"
"Có phải kiểm tra đo lường bị lỗi rồi không?"
"Bức ảnh Cố Thời Hạo bị cảnh sát mang đi kia, hắn cạo đầu trọc, có phải không làm kiểm tra đo lường lông tóc được không?"
……
Đương nhiên, có người nghi ngờ thì cũng có người tin tưởng: "Cảnh sát đều nói đạo diễn Cố không dùng ma túy, vậy anh ấy chắc chắn là không dùng."
"Tui biết đạo diễn Cố sẽ không làm loại chuyện này mà."
"Trước đó trên mạng tất cả đều nói đạo diễn Cố xài mai thúy, tin tức truyền bá nhanh như vậy, rõ ràng có mờ ám."
"Có phải đạo diễn Cố đắc tội với người nào không?"
……
Triệu Nghiên Quy xem qua tin tức trên mạng, thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới click mở video Ngôn Cảnh Tắc gửi tới.
Đây là một đoạn video từ camera, quay đến rất rõ ràng, chỉ là không có âm thanh, hai người trong video cô cũng đều biết, đúng là trợ lý của Cố Thời Hạo và Chu Lịch Minh.
Hai người ở gần nhau nói một hồi lâu, Chu Lịch Minh lại đưa cho trợ lý Cố Thời Hạo thứ gì đó.
Triệu Nghiên Quy không biết Cố Thời Hạo vì sao lại gửi cho mình video như vậy, khó hiểu mà trả lời: "Đây là cái gì?"
Ngôn Cảnh Tắc đáp: "Triệu Nghiên Quy, tôi biết tôi không xứng với cô, tôi cũng đã từ bỏ, cô và Chu Lịch Minh hà tất đuổi tận giết tuyệt tới hãm hại tôi?"
Triệu Nghiên Quy đều ngốc ra, cô cầm lấy di động, bèn gọi điện thoại cho Ngôn Cảnh Tắc: "Anh gửi video và những lời này với là có ý gì?"
"Cô không biết sao? Vậy khá tốt," Ngôn Cảnh Tắc thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Triệu Nghiên Quy, thật xin lỗi, ban nãy tôi nói chuyện có chút quá mức, tôi cho rằng cô biết chuyện Chu Lịch Minh làm."
"Anh ấy làm cái gì?" Triệu Nghiên Quy hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: "Từ khi gã biết tôi thích cô liền bắt đầu chèn ép tôi…… Lần này càng quá mức, gã cho người bỏ ma túy vào thức ăn của tôi, muốn tôi nhiễm nghiện ma túy, lại tìm người báo cảnh sát tôi."
"Chuyện này không có khả năng!" Triệu Nghiên Quy nói.
"Ha." Ngôn Cảnh Tắc cười khẽ một tiếng, nghe như là tự giễu.
Tim Triệu Nghiên Quy thắt lại, gian nan mà mở miệng: "Có phải có cái gì hiểu lầm rồi không?"
Ngôn Cảnh Tắc nói: "Không phải là hiểu lầm, mấy năm nay Chu Lịch Minh vẫn luôn nhằm vào tôi, mới đầu tôi không phát hiện, mấy tháng trước lúc kế hoạch quay phim mới, gã một hai phải bảo tôi quay một kịch bản lung tung rối loạn, còn muốn nhét vào chỗ tôi nam chính lung tung rối loạn, tôi mới ý thức được không đúng."
Hô hấp Triệu Nghiên Quy dồn dập hơn vài phần.
Ngôn Cảnh Tắc thở dài: "Phim mà năm ngoái tôi chiếu kia cũng không phải tôi muốn quay, là gã vẫn luôn xúi giục nên tôi mới quay.
Tôi đã bị một lần rồi, lần này tất nhiên sẽ không mắc mưu, cho nên cự tuyệt, lại tránh gã rời khỏi thành thị này, đi quay phim mà tôi muốn quay.
Nhưng tôi không nghĩ tới gã ra tay tàn nhẫn đến vậy, thế mà muốn vu oan tôi sử dụng ma túy."
Triệu Nghiên Quy trầm mặc.
Ngôn Cảnh Tắc lại nói: "Thật ra gã đã nói với tôi rất nhiều lần, nói tôi không xứng với cô…… Tôi đã từng nỗ lực, hy vọng có điều thành tựu để có thể theo đuổi cô, nhưng tôi đã thất bại.
Hiện tại tôi đã nghĩ thông, cũng có người mà mình thích, sẽ không lại dây dưa cô nữa, chúc cô hạnh phúc."
Ngôn Cảnh Tắc nói xong, liền cúp điện thoại.
Hắn liên hệ Triệu Nghiên Quy là muốn thử một chút Triệu Nghiên Quy, cũng là muốn chấm dứt với Triệu Nghiên Quy.
Nếu Triệu Nghiên Quy có quan hệ với chuyện nguyên chủ bị hại, sau đó vẫn ở bên Chu Lịch Minh, như vậy cũng là một trong những kẻ thù của hắn.
Nếu Triệu Nghiên Quy không liên quan gì với chuyện nguyên chủ bị hại, sau khi hắn nói như vậy, chắc chắn sẽ phân rõ ranh giới với Chu Lịch Minh….
Bị hắn uy hiếp, bên Triệu Nghiên Quy lại xảy ra vấn đề, Chu Lịch Minh nhất định sẽ tức giận vô cùng.
Ngôn Cảnh Tắc lại lần nữa tắt chuông điện thoại nguyên chủ, gác một bên mặc kệ.
Mấy tháng này, hắn từng ngầm điều tra Chu Lịch Minh, cũng lặp lại những hồi ức nguyên chủ có liên quan đến Chu Lịch Minh, đại khái biết Chu Lịch Minh là một người như thế nào.
Cha Chu Lịch Minh có thể làm giàu, dựa vào chính là một ít thủ đoạn xấu xa, Chu Lịch Minh ước chừng là mưa dầm thấm đất, đem thủ đoạn của cha gã học đến mười trên mười.
Con người gã nhìn có vẻ dễ ở chung, thật ra nội tâm cao cao tại thượng, từ ngay từ đầu, gã đã không đem nguyên chủ để trong lòng, cũng chướng mắt nguyên chủ.
Cũng chính là nguyên chủ có tài hoa, gã mới có thể đầu tư cho nguyên chủ.
Còn Triệu Nghiên Quy……
Nhà Triệu Nghiên Quy càng có tiền, càng có nội tình hơn nhà Chu Lịch Minh.
Thay vì nói Chu Lịch Minh thích Triệu Nghiên Quy, còn không bằng nói là thích Triệu thị phía sau Triệu Nghiên Quy.
Cha mẹ Triệu Nghiên Quy chỉ có một đứa con gái là cô.
Sau khi phóng điện thoại nguyên chủ sang một bên, Ngôn Cảnh Tắc lập tức lấy ra điện thoại mình mới mua, gọi điện thoại cho Tô Mặc Tu: "A Tu, tôi ra tới rồi!"
"Ừ." Tô Mặc Tu lên tiếng.
"Xin lỗi, trước đó liên lụy đến em, em không sao chứ?" Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.
"Tôi không sao."
"Vậy…… A Tu, em còn nguyện ý ở cùng với tôi không?" Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi.
Hắn nghĩ tới muốn cách Tô Mặc Tu khá xa một chút, miễn cho Chu Lịch Minh vô pháp vô thiên đi tìm Tô Mặc Tu phiền toái, nhưng tưởng tượng sâu hơn, Tô Mặc Tu một mình càng nguy hiểm, còn không bằng hắn để Tô