Cố Kinh Mặc đi vào trong động phủ của Huyền Tụng, chú ý tới trạng thái của Huyền Tụng liền dùng kết giới phong bế cửa.
Mấy người khác và Yến Túy đều bị ngăn ở bên ngoài, không nhìn thấy tình cảnh bên trong cũng nghe không thấy bất kỳ thanh âm nào.
Nhận ra Cố Kinh Mặc không muốn bị người quấy rầy, Yến Túy cũng không có ý đánh vỡ kết giới.
Cố Kinh Mặc đưa tay chạm vào người Huyền Tụng, Huyền Tụng đờ đẫn bất động.
Nàng lại thăm dò hơi thở của Huyền Tụng thì phát hiện hắn không thở nữa, nàng nhớ lại Huyền Tụng đã từng "Tọa hóa", cũng giống với tình trạng như bây giờ.
Nàng dùng linh lực dò xét mới xác nhận một việc: "Là khôi lỗi thuật?"
Cố Kinh Mặc chỉ có thể dùng thủ quyết, cuối cùng ngón trỏ và ngón giữa khép lại, ấn lên trán của Huyền Tụng: "Về!"
Mắt Huyền Tụng xoay tròn nhưng mí mắt không mở, hậu quả của việc cưỡng ép gọi hồn là làm hắn thất khiếu chảy máu, dáng vẻ vô cùng thống khổ.
Nàng lập tức thu chiêu, nhìn trạng thái của Huyền Tụng lại không biết làm sao.
Nàng không nghĩ tới tình trạng của Huyền Tụng lại kém đến mức độ này.
"Huyền Tụng!" Nàng vội vàng kêu.
Nàng biết, nàng gọi được một tia hồn phách trở về, giờ phút này hắn có thể nghe được tiếng của mình, tranh thủ thời gian tiếp tục nói: "Bên cạnh chàng có đồ của ta, cầm trong tay niệm tên ta, cùng ta ký khế ước, ta có thể lập tức đi cứu chàng."
"Không..." Huyền Tụng thống khổ lên tiếng, vẫn không cách nào mở hai mắt ra, chỉ có thể giãy dụa mà mở miệng: "Nàng tới...!Bà ấy sẽ giết nàng...!Giết nàng trước mặt ta, so giết chết ta càng làm cho ta thống khổ hơn, bà ấy sẽ làm như vậy...!Cho nên...!Đừng đến."
"Trong cơ thể ta có vân ngoại đan, thân thể ta có thể coi là bất tử!"
"Đừng...!Thương thế của nàng..."
"Huyền Tụng, chàng nên biết nếu như chàng chết ta sẽ làm ra chuyện gì, ta sẽ thiêu trụi Duyên Yên các cho chàng!" Nàng quyết tâm nói.
Giữa nàng và Huyền Tụng có đạo lữ ấn ràng buộc giúp nàng có thể cảm nhận được trạng thái của Huyền Tụng, biết hắn sắp chết sao nàng có thể không cứu?
Lời nàng nói tuyệt đối không phải uy hiếp, dựa theo tính tình của nàng thật sự làm ra được.
Huyền Tụng im lặng hồi lâu, cuối cùng cả người nghiêng một cái ngã xuống.
Thậm chí ngay cả tư thế khoanh chân ngồi tĩnh tọa cũng không giữ nổi.
Cố Kinh Mặc hoảng hốt, đưa tay ra đỡ, lại không thể đỡ được Huyền Tụng.
Nàng thấy cơ thể Huyền Tụng tiêu tán, cuối cùng hóa thành một sợi tóc trắng.
Trong kinh hoảng, nàng chỉ có thể nắm chặt sợi tóc này trong tay.
Nàng nhìn thấy huyết khế châu trên tay Huyền Tụng rơi xuống bồ đoàn lại bắn ra lăn qua một bên.
Trong giây phút này, nàng kinh ngạc phát hiện nàng không biết nên đi đâu tìm Huyền Tụng.
Cảm giác này...!Thật bất lực.
Nàng đưa tay ra nhặt huyết khế châu, đang tự hỏi nên tìm chàng như thế nào thì nghe được giọng của Huyền Tụng: "Cố Kinh Mặc."
Nàng không do dự, vận dụng linh lực xé rách không gian đi qua.
*
Huyền Tụng ôm ngực dựng đất thành một không gian nhỏ để tránh né.
Cửu Chỉ còn đang phá kết giới của hắn, công kích lần sau lại mạnh hơn lần trước, khí thế kinh thiên động địa, hắn chỉ có thể đưa tay bày thêm một tầng kết giới băng tinh.
Hắn làm vết thương chuyển hóa thành băng tinh, khoanh chân vận công điều tức, cố gắng để nơi đó khép lại.
Hắn tu luyện tới cảnh giới bây giờ, trừ phi tuyệt đối áp chế, nếu không thì không cách nào triệt để lấy được mạng của hắn.
Nhất là linh căn của hắn, càng làm cho hắn trở thành người cực kì khó chơi.
Một kiếm này của Cửu Chỉ không thể lấy mạng của hắn, nhưng nếu như hắn vẫn dùng trạng thái này chiến đấu tiếp sẽ bị bất lợi.
Hắn phải nghĩ biện pháp rời khỏi gian phòng này, tốt nhất tìm một chỗ dùng tịnh hóa trận để giam Cửu Chỉ ở trong đó.
Hắn hóa thành một hạt bụi tới gần cửa thăm dò lại phát hiện Cửu Chỉ đã sớm bày ra kết giới.
Cửu Chỉ cảm giác được hắn di chuyển liền công kích về phía hắn, khiến cho hắn hiện nguyên hình.
Hắn thử dịch chuyển lần nữa nhưng vẫn chưa thể rời khỏi chỗ này.
Kết giới của Cửu Chỉ quả thực nghiêm ngặt.
Hắn chỉ có thể lại tìm một chỗ để bày kết giới phòng hộ.
Cùng lúc đó, hắn nghe được giọng nói của Cố Kinh Mặc, hắn chỉ có thể rút ra một phần hồn phách, mới trả lời Cố Kinh Mặc mấy câu cũng đã không chịu nổi.
Hắn biết, Cố Kinh Mặc nói được làm được.
Giờ phút này nếu hắn không gọi nàng đến, ngày sau nàng biết chân tướng cũng tới Phật Cổ Quật tìm Cửu Chỉ.
Không bằng hiện tại hắn gọi nàng tới, thử cùng nhau rời đi.
Trên người hắn đúng là có đồ vật của Cố Kinh Mặc, là hắn tìm thấy vật phẩm mà Cố Kinh Mặc đánh rơi nhưng còn chưa kịp đưa cho nàng.
Ngón tay quệt qua vạn bảo linh lấy đồ của Cố Kinh Mặc ra, thấp giọng gọi: "Cố Kinh Mặc."
Hắn cuối cùng cũng nếm thử tâm tình của những người lắc chuông.
Đã gần như tuyệt vọng, thậm chí có một nháy mắt, hắn dứt khoát muốn từ bỏ.
Thôi, mạng là Cửu Chỉ cho...
Vậy thì trả lại cho bà.
Nhưng Cố Kinh Mặc lại cho hắn hi vọng, để hắn thấy được bóng người kia xé rách không gian mà tới.
Lần này, là vì hắn mà tới.
Cố Kinh Mặc đột ngột đến làm Cửu Chỉ ngừng công kích, cầm bội kiếm trong tay, lòng bàn tay cọ qua thân kiếm, đầu ngón tay nhiễm máu tươi, ánh mắt nghi ngờ đánh giá Cố Kinh Mặc.
Sau khi Cố Kinh Mặc đến, nhìn thấy trên kiếm của Cửu Chỉ dính máu liền xác định người làm Huyền Tụng bị thương chính là nàng.
Nhưng sau khi Cố Kinh Mặc nhìn thấy bộ dạng của Cửu Chỉ thì lại chần chừ.
Một mái tóc dài trắng như tuyết xoã tung trên vai, dáng vẻ thanh lãnh, con ngươi màu hổ phách, sau lưng còn có chín đuôi.
Nàng theo bản năng quay đầu lại, thấy Huyền Tụng đang chậm rãi khoanh chân ngồi xuống để điều tức —— cũng có tóc dài màu trắng, dáng vẻ thanh lãnh cùng con ngươi màu hổ phách.
"Nàng ta...!Là tộc nhân của chàng?" Cố Kinh Mặc ngập ngừng hỏi.
Huyền Tụng cũng không giấu diếm: "Bà ấy là mẫu thân của ta."
"Vậy ta đánh bà ấy có phải không thích hợp không?"
"Ừm, chúng ta nghĩ biện pháp rời đi, trận pháp nơi này phức tạp, nàng muốn tìm cũng không dễ, trong lúc đó chúng ta tìm kiếm tiềm huyết thần liên là được."
Lúc này Cố Kinh Mặc mới ý thức được, Huyền Tụng tới đây để tìm thuốc giúp nàng.
Bất quá...!Nàng không rảnh cảm động.
"Hóa Thần kỳ là chuyện như thế nào?!" Cố Kinh Mặc lớn tiếng hỏi.
Nàng hiện tại lúc nào cũng phải cảnh giác nhìn Cửu Chỉ, biết nữ nhân xinh đẹp kia vô cùng nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể đánh về phía nàng.
Nhưng mà "Bạn lữ" của nàng cũng thật kỳ quái.
Sao tóc lại trở thành màu trắng?
Hoá ra lần trước biến ra tóc dài màu trắng, không phải vì thuốc của nàng điều phối không đúng?
Tu vi của hắn sao lại là Hóa Thần kỳ?
Thiên tôn Hóa Thần kỳ lại thêm năng lực của cửu vĩ, nam nhân này...!Có chút nghịch thiên đi?
Tu Chân giới còn có nhân vật như vậy sao?
Nàng