Thời gian trôi đi nhanh chóng, thấm thoát cũng đến gần cuối học kỳ, thời gian ôn tập tăng lên, các tiết phụ đạo nối tiếp nhau, học sinh căng thẳng chuẩn bị cho một kỳ thi.
Linh tuần này rất bận, buổi sáng buổi chiều đi học, buổi tối vội vàng mang cơm đi cho bà Dung, giúp bà giặt giũ xong lại đi làm thêm.
Vì không muốn mẹ sẽ lo lắng nên cô lấy đi học thêm vào buổi tối làm lý do, bà Dung thấy Linh và Dương học hành vất vả lại phải làm cơm cho mình, bà nhiều lần muốn mua cơm hộp nhưng lại không có tiền nên đành bất lực.
Hôm nay là ngày bà Dung được ra viện, Linh đứng trên vỉa hè lưu luyến dặn dò, bà Dung mỉm cười hiền hậu vỗ nhẹ tay cô trấn an.
Xe đến bà Dung vỗ vai Dương nói.
- Mong con giúp cô chăm sóc con gái, nó một thân một mình cô rất lo.
Thiếu niên đứng thẳng lưng mặt nghiêm túc đáp ‘dạ’, cậu thiếu niên này bà rất yên tâm, qua một tuần tiếp xúc Dương vẫn luôn đưa đón phụ giúp Linh chăm sóc bà, cậu còn dạy con gái bà học bài, chỉ nhìn dáng vẻ thẳng lưng sạch sẽ lạnh lùng của cậu, bà có thể nhận ra thiếu niên này rất có năng lực là người đáng tin cậy.
Đến thời gian xe khởi hành bà Dung bước lên, Dương giúp bà xách đồ sinh hoạt, Linh đứng nhìn theo chiếc xe khách quen thuộc di chuyển, đã khuất bóng từ lâu nhưng vẫn nhìn theo.
Dương nắm lấy tay cô rồi nắn bóp, Linh nhìn qua rồi mỉm cười.
Bài tập và các bài kiểm tra chất chồng lên, đây là khoảng thời gian ôn tập ít ỏi nên Linh dành tất cả thời gian để ôn tập.
Dương nhìn cô chăm chỉ cậu cũng không quấy rầy, thời gian hai tháng cậu dạy bù tiếng Anh cho Linh cô tiến bộ rất nhanh, bài kiểm tra bốn mươi năm phút gần đây cô được tám điểm, bài kiểm tra mười năm phút được chín điểm cô quả thật rất thông minh.
Nhìn Linh chăm chỉ như vậy, Dương đành thở dài ngoài hỗ trợ dạy học, cậu còn học một chút công thức nấu ăn để bồi bổ sức khỏe cho cô thôi biết làm sao được.
Khi đầu bếp trong nhà nhận được điện thoại từ Dương với đề nghị là dạy nấu ăn, tất nhiên phản ứng của ông ta chính là bất ngờ và không dám tin.
Dương quả thật chính là một thiếu gia hàng thật giá thật, cậu mỗi ngày đều đi chơi cùng bạn bè, mỗi tối đến bữa ăn cậu còn không vào đến bếp chỉ toàn bỏ bữa, đừng nói là nhìn cậu còn không muốn thấy mấy thứ đồ ăn trên bàn.
Bây giờ đột nhiên lại đề nghị dạy nấu ăn ông có chút sợ, chẳng lẽ thiếu gia bị điên rồi? Bậy, sao có thể thế được, tuy thiếu gia có hơi phản nghịch và tất nhiên mấy người làm trong nhà đều biết lý do cậu phản nghịch, cậu rất thông minh không thể thế được, lý do duy nhất chỉ có thể là, thiếu gia biết yêu rồi.
Đầu bếp nghĩ vậy ông lập tức rất nhiệt tình, trong lòng hào hứng liệt kê ra các món bồi bổ sức khỏe, ông gọi điện thoại hướng