Đã có lịch thi và phòng thi cuối học kỳ hai, ra chơi tiết hai trải qua bài tập thể dục giữa giờ, An háo hức kéo tay Linh chạy đi tìm phòng thi, chữ a xếp đầu bảng chữ cái nên chẳng cần tìm liền biết An xếp vị trí phòng thi đầu tiên của khối 11, trùng hợp sẽ rơi vào lớp 11A1.
An vẫn rất hào hứng chạy đi xem, khi đi qua hành lang lớp 11A1 điều làm Linh chú ý chính là dáng vẻ ngồi khá thoải mái, hai chân gác lên bàn, lưng tựa vào ghế, vì chân dài nên cậu ngồi khá xa bàn, cổ áo sơ mi hơi mở ra để lộ làn da trắng bóng và chiếc xương quai xanh quyến rũ.
Trên tay là chiếc điện thoại đang chiến đấu rất oanh liệt.
Mấy bạn nữ trong lớp thì không nói, ngay cả mấy học sinh nữ gọi là đi xem phòng thi cũng đều liếc ngang liếc dọc vào thiếu niên kia.
Cậu còn không chú ý gì đến bên ngoài, gương mặt lạnh lùng nhìn màn hình, Quân ngồi bên cạnh cũng ra sức chiến đấu.
An nhìn qua rồi ho khan đi xem tên của mình, Linh nhìn ánh mắt nở hoa của mấy nữ sinh, trong lòng tự nhiên dâng lên một ngọn lửa lớn, cô hừ một tiếng nhưng chẳng ai quan tâm.
Càng lúc càng bạo mấy nữ sinh đưa điện thoại chụp lại còn phóng to lên để chụp xương quai xanh, Linh cắn môi bước đi An lập tức lo lắng muốn kéo lại nhưng cô đã đi rồi.
Linh hừ một tiếng đưa tay vào cửa sổ, trực tiếp kéo áo của Dương khép vào, cậu giật mình quay lại nhìn thấy là Linh trên môi lập tức nở nụ cười, Linh nheo mắt dùng tay nhéo má cậu một cái.
- Mùa hạ gió mát mẻ khép áo vào kẻo bị ốm.
Dương nhìn xuống cổ áo được Linh khép chặt, cậu nghĩ một lát rồi bật cười, Linh vừa lòng thu tay lại, nhưng cánh tay đã bị bắt lại, Linh kinh ngạc cầm thanh sắt cửa sổ bằng tay còn lại theo bản năng.
Dương nhổm người dậy hạ thấp giọng chỉ đủ hai người nghe.
- Đều là của cậu, đến năm cậu mười tám tuổi tất cả đều cho cậu.
Linh đỏ bừng mặt, cô ngại đến đơ ra một lát, sau khi tiếng ồn phía sau vang lên, Linh mới rút tay lại ôm mặt chạy đi.
Mấy nữ sinh trên hành lang nhìn nụ cười lưu manh của thiếu niên trong lòng lập tức ngưỡng mộ, Quân ngồi bên cạnh Dương tất nhiên cậu nghe được Dương nói gì, nhìn nụ cười thoả mãn lưu manh của thằng bạn thân cậu rùng mình khinh bỉ.
- Chưa từng thấy ai lưu manh giả danh nhà lành như mày.
Dương thản nhiên cầm lấy sách vở để trên bàn cười nói.
- Khi nào mày tán được crush thì mày sẽ biết, lưu manh vốn có trong máu của đàn ông, chỉ là nó thể hiện với riêng người phụ nữ của mày hoặc là với tất cả phụ nữ.
Quân vừa nghe được từ crush liền trầm mặc, Dương dựa lưng vào tường nhếch môi nói.
- Nếu đã thích thì cứ giành lấy, dù sao cũng đang độ tuổi thiếu niên có thể xông ra mà không do dự, nhưng nếu cứ chần chừ chỉ sợ sau này sẽ hối tiếc.
Quân trầm tư một lát, dạo này An rất hay nhắc đến người tên Long ở khoá trên, cậu có thể cảm nhận được cô thích anh ta.
Dương thở dài lạnh lùng liếc cậu ta một cái.
- Thằng kia cũng chẳng phải tốt lành gì, tối qua hắn ta vẫn đi hẹn hò, nếu không muốn trái tim nhỏ bé của crush mày rơi vỡ thì hãy làm anh hùng đi.
Cái này là cậu nói thật, tối qua đứng ngoài đường chờ Linh tan làm, một bóng xe phi qua cậu vốn không định để ý nhưng nhìn lại có hơi giống tên crush của An theo lời kể của Linh.
An