Chương 22: [Phiên ngoại 1] Phỏng vấn
Edit và beta: Shim
WordPress: Phong Nguyệt Các
[Ta ra, sau một hồi tìm kiếm tôi cũng đã làm xong chương này. Tuy câu văn vẫn hơi khó hiểu nhưng mọi người đọc chú thích sẽ biết chuyện gì xảy ra với đôi bạn thân kia ngay.]
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi đại thần Tiểu Cường, vì sao anh muốn trở thành nhà văn?"
Tiểu Cường: "Sáng tác luôn là ước mơ của tôi. Tôi khao khát đưa thế giới nội tâm của mình, quan niệm và suy nghĩ đến với càng nhiều độc giả càng tốt."
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi đại thần Tiểu Minh, vì sao anh muốn trở thành nhà văn?"
Tiểu Minh: "Vì trong tôi luôn có chút mơ mộng, có chút tưởng tượng gì đó, nên tôi muốn viết thành truyện."
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi đại thần Ngôn Kiêm, vì sao anh muốn trở thành nhà văn?"
Ngôn Kiêm: "Thật ra lần đầu tiên nghe đến viết văn tôi đã từ chối, bởi vì các người không thể bắt tôi viết là tôi có thể viết ngay được. Quan trọng là do tôi muốn thử một chút. Vì không muốn sau khi tôi viết xong, bọn họ lại bỏ thêm hiệu ứng, tiểu thuyết của tôi "duang", hành văn tốt, cốt truyện tuyệt vời, rất nhiều độc giả tìm đến, như vậy những người khác chắc chắn sẽ mắng tôi, làm gì có loại tiểu thuyết như vậy, chứng tỏ bên trên là xạo. Sau đó tôi đã trải nghiệm và chứng thực bọn họ nói đúng. Tôi viết tầm một tháng, cảm thấy hành văn tốt, cốt truyện tuyệt vời, rất nhiều độc giả tìm đến. Không chỉ mình tôi viết, tôi còn giới thiệu bạn bè cùng viết. Tôi gửi bài đi cũng yêu cầu bọn họ không thêm hiệu ứng gì hết, bởi tôi muốn cho mọi người biết tôi viết văn ra sao, còn các người viết ra cái quần què gì thì lại chẳng liên quan đến tôi." (1)
Các bạn đang ở Phong Nguyệt Các//shim_sunsee
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi đại thần Tiểu Hồng, sao cô muốn trở thành họa sĩ?"
Tiểu Hồng: "Nghệ thuật vốn là một thứ gì đó rất hấp dẫn con người. Chính tôi cũng không thoát khỏi sự hấp dẫn của nó."
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi đại thần Tiểu Cương, sao anh muốn trở thành họa sĩ?"
Tiểu Cương: "Có thứ gì đó, tôi cảm thấy chỉ có dùng hội họa mới biểu đạt được, chỉ có trực giác mới có thể chạm tới lòng người."
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi đại thần Mộc Tử, sao anh muốn trở thành họa sĩ?"
Mộc Tử Quân: "Thật ra lần đầu tiên nghe đến vẽ tranh tôi đã từ chối, bởi vì các người không thể bắt tôi vẽ thì tôi có thể vẽ ngay được. Quan trọng là do tôi muốn thử nghiệm. Sau khi vẽ xong, tôi không muốn bọn họ lại bỏ thêm hiệu ứng, tranh của tôi "duang", phong cách tốt, bố cục tuyệt vời, đánh giá rất cao. Như vậy sẽ có người đến mắng tôi, làm gì có tranh nào như vậy, chứng tỏ lời trên đều láo lếu. Sau đó tôi đã trải quá và chứng thực rằng bọn họ nói đúng. Tôi vẽ tầm một tháng, phong cách tốt, bố cục tuyệt vời, đánh giá rất cao. Không chỉ tôi vẽ, tôi còn giới thiệu bạn bè tôi vẽ. Tôi gửi bài đi cũng yêu cầu bọn họ không thêm hiệu ứng gì hết, bởi tôi muốn cho mọi người biết tôi vẽ vời ra sao, còn các người vẽ ra cái hình thù gì thì tôi không biết." (2)
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi bạn học A Bân, vì sao cậu muốn học Vật lí?
A Bân: "Mắc mớ gì tới anh?"
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi bạn học Đầu ổ gà, vì sao cậu muốn học Vật lí?"
Đầu ổ gà: "Thực tế tên tôi không phải thế..."
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi bạn học A Mộc, vì sao cậu muốn học Vật lí?"
A Mộc: "Tác giả phán."
– Người phỏng vấn: "Xin hỏi Mộc Tử Quân, vì sao anh muốn chung sống với A Mộc?"
Mộc Tử quân: "Thật ra lần đầu tiên nghe nói phải yêu A Mộc, tôi đã không đồng ý, bởi vì các người không thể bắt chúng tôi yêu nhau thì chúng tôi yêu ngay được. Quan trọng là do tôi muốn thử. Vì không muốn sau khi hẹn