Author: Lục Thất Tiểu Muội.***Ta hét to hết mức có thể, mừng quá đến nỗi nước mắt dàn giụa. Ta đứng dậy định bước đi thử thì bị ngã cắm thẳng mặt vào chậu nước, làm nước văng ra đầy phòng."Sư phụ, cứu mạng."Ta theo thói quen gọi sư phụ, nhưng ta chợt nhận ra, ta biến thân thành nữ nhi.Ách, cái này... sư phụ vào sẽ không tiện nữa rồi. Ta chật vật loay hoay để kịp thích ứng với hình dáng cơ thể mới thì có người mở cửa bước vào, là một bà vú. Bà ấy nói sư phụ ta gọi bà ấy đến giúp ta tắm rửa thay đồ."Cảm ơn bà bà.""Cảm ơn gì chứ cô nương! Cô nương thật xinh đẹp, là cô nương xinh đẹp nhất ta từng nhìn thấy đấy.""Cảm ơn bà bà."Ta có phần ngại ngùng, nhưng hiện tại cơ thể ta không còn sức lực, đành phải nhờ hoàn toàn vào bà ấy."Bà ở gần đây sao?""Đúng rồi. Ta sống ở gần đây lâu lắm rồi.""Thế thì thật kì lạ. Hằng ngày cháu vẫn hay ra suối cõng nước, sao không gặp bà nhỉ?"Bà ấy nghe vậy thì mỉm cười."Còn không phải là tướng công nhà cô tạo kết giới xung quanh sao? Con muỗi còn không vào được, huống chi là bọn ta."Ta cật lực xua tay, biểu tình hơi hốt hoảng:"Không phải đâu bà bà, đó là sư phụ ta, là sư phụ ta thôi.""Ấy thất lễ, thất lễ rồi. Thật xin lỗi cô nương, tại lão già rồi nên lãng tai, ban nãy ngài ấy có nói nhờ ta sang giúp đệ tử mà ta nghe lộn thành nương tử."Ta cười ngượng ngùng, mặt có chút nóng lên."Bà nói sư phụ ta bày kết giới bên ngoài sao?""Đúng vậy. Chắc ngài ấy lo lắng cho cô nương, tránh nhiều người quấy rầy cô nương thanh tu."Hóa ra là vậy! Ta còn tưởng sư phụ bị lãng quên chứ! Thành ra là không vào được vì có kết giới, nghĩ đến thật có chút buồn cười."Ta có chuẩn bị cho cô nương vài bộ xiêm y, cô nương mặc vào nhé!""Cảm ơn bà bà."Lúc ta bước ra khỏi phòng, bước chân hơi rón rén, chắc mấy hôm nữa ta mới quen được với hình dáng mới này. Sư phụ nhìn ta bần thần một lúc, ta xua tay trước mặt sư phụ mới có phản ứng."Sư phụ nghĩ gì mà nhập tâm vậy?""À, ta biết ngay con sẽ biến thân thành nữ nhi mà.""Tại sao?""Mấy hôm trước ta có dùng máu thanh lọc tạp niệm cho con, mới phát hiện, trong tâm con đã có người mình thích. Nói đi, trên núi với sư phụ suốt ngày mà cũng nhìn trúng ai rồi?""Con... con..."Ta căng thẳng đến ngừng thở, trước giờ ta vẫn không rõ bản thân mình đã sinh ra tạp niệm ái tình. Lại cứ mơ mơ hồ hồ mà cho rằng chỉ là bản thân ỷ lại vào sự nuông chiều, cho đến bây giờ nghe sư phụ hỏi đến..."Con không muốn nói cũng được, đó là chuyện riêng của con."Sư phụ phất tay, biểu tình không quan tâm.Ta ngúi thấp đầu, nếu bây giờ ta nói... Ta nói.. Người ta thích là sư phụ, liệu sư phụ có phản đối? Sư phụ sẽ tránh mặt ta, thậm chí đưa ta về heo tộc, vĩnh viễn không gặp lại?Nghĩ đến viễn cảnh đó, ta đành nuốt lời muốn nói xuống, Trư Tiểu Mã ơi Trư Tiểu Mã, mày lại dám có tâm tư với sư phụ mình sao? Thật đáng chết!"Tiểu Mã, bây giờ con đã biến thân thành cô nương xinh đẹp rồi, có muốn xuống núi mua vài đồ cần dùng không?""Sư phụ nói thật chứ?"Sư phụ cười gật đầu, ta vui vẻ nhảy lên người sư phụ hôn người một cái. Hôn xong thì..."Này, Trư Tiểu Mã, một tiểu cô nương như con học gì không học, đi đứng còn không vững mà cái thói hôn trộm thì nhanh thế."Ta đỏ mặt chạy biến đi, ban nãy có trời mới biết trái tim ta đã sớm nhảy ra khỏi lồng ngực rồi. Cơ thể con người thật thú vị, ta đưa tay sờ lên miệng, ban nãy đôi môi này đã chạm vào mặt sư phụ, cảm giác thật tới nỗi bây giờ ta vẫn còn nhớ như in, thật muốn quay lại hôn sư phụ thêm mấy cái nữa!Xuống chợ, ta chẳng mua gì ngoài đồ ăn, vì chế độ ăn kiêng của sư phụ, vóc dáng của ta đẹp khỏi bàn. Bao nhiêu nam nhân, từ chưa có vợ đến có vợ, từ già đến trẻ, ngay cả các cô nương cũng trầm trồ nhìn ta, ta được một phen vênh