Chap 16: Gặp lại Ime
Tôi đã ngủ và mơ. Một giấc mơ khủng khiếp.
Trong giấc mơ đó, tôi đã gặp lại Emi và… cánh cửa sức mạnh. Nhưng mà lần này, khung cảnh thay đổi rất nhiều so với lần trước. Ime chỉ còn bị một dây xích trói lại, cô ấy giờ đây có thể vươn đến cánh cửa sức mạnh thêm một chút và dĩ nhiên, cánh cửa phía bên Ime đã mở ra mười phân. Trong khi đó, chân tôi lại bị xích lại. Thay vì có thể mở cánh cửa dễ dàng như lúc trước, tôi phải chật vật lắm mới có thể đụng đến nó và sẽ phải rất khó khăn để mở. Tôi thật không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Dời ánh mắt về phía Ime, tôi nhận ra cô ấy mặc một bộ yukata trắng toát, mái tóc phất phơ như một hồn ma. Ime cũng nhìn tôi sau đó tiến đến gần bức tường phalê. Di chuyển của cô ấy đã bớt khó nhọc hơn rất nhiều nhờ bớt đi một dây xích. Dán sát mặt vào gần tôi, Ime thì thào:
- Chúng ta gặp lại nhau thật sớm. Chẳng mấy chốc, tôi cũng sẽ thoát ra thôi!
- “…..” – Tôi nuốt nước bọt, co rúm người, lại như nghĩ ra điều gì, liền gào lên: Mọi chuyện là do cô gây ra đúng không Ime? Từ việc hại Akêmi, phá đi bữa tiệc Giáng sinh rồi chuốc Vong xuyên cho Nami nữa. Tất cả là do cô làm đúng không?
- Đúng mà cũng không đúng! – Ime cười khẩy, nói bằng giọng lạnh lùng: Đừng quên tôi cũng là cô! Chẳng qua là bây giờ, mỗi hành động của cơ thể này tôi cũng góp phân thôi! Trắng và đen đã cân bằng.
Tôi hận không thể xông vào xé xác Ime. Đứa con gái này, tôi căm thù ả. Khoan đã, Ime cũng chính là tôi. Vậy nghĩa là tôi đang căm thù chính tôi à?
Trắng và đen trong cơ thể tôi đã cân bằng có nghĩa là một lúc nào đấy, tâm hồn tôi sẽ bị bóng tối che phủ. Và phần trắng cũng sẽ có lúc bị mất đi. Nếu tôi còn tiếp tục hận thù, thì phần trắng sẽ biết mất hoàn toàn. Khi