10 giờ đêm, nhạc đã được hạ dần. Ánh đèn vàng nhẹ nhàng dc bật lên trong căn phòng trống trãi đó. Mọi đứa học sinh khác đang chụp hình kỉ niệm trước khi ra về, 1 vài đứa phụ giúp dọn dẹp, 1 vài đứa khác lại đang thu gom đồ đạc để chuẩn bị ra về. Nó nhẹ nhàng nắm tay nhỏ và kéo nhỏ len lỏi qua dòng người kia. Chưa ra khỏi cổng thì nhỏ khựng lại nhìn nó, nó quay lại nhìn nhỏ với gương mặt khó hiểu, nhỏ cười móc cái dt trong bóp ra.
- Mình chụp 1 tấm hình nha!
Nó gật đầu đồng ý vì gần như đi chơi với nhỏ thì nhiều nhưng nó dường như chẳng có tấm hình nào chụp chung với nhỏ cả. Nó khẽ gọi nhờ 1 đứa học sinh đứng gần đó chụp hình dùm nó và nhỏ 1 tấm hình, vào tư thế, nó đút tay vào túi quần trong khi nhỏ luồn tay qua ôm cánh tay nó 1 cách thân mật. Nó cũng khá ngạc nhiên nhưng cũng chẳng nói gì, chỉ mỉm cười 1 cách nhẹ nhàng.
Chụp xong, nó lại kéo nhỏ đi về hướng xe, bấm chìa khóa nó mở cửa cho nhỏ. Ngồi vào xe, nó bắt đầu cho xe lăng bánh.
- Về nhà hả? (Nó hỏi nhỏ)
- Ko muốn về nhà
- Thế đói ko?
- Chưa đói lắm
Nó chẳng hỏi nhỏ gì nữa, nó hướng ra đường cao tốc và bắt đầu chạy. Chạy về 1 nơi vô định, nó chẳng biết nó đang đi đâu, chỉ dc ở bên nhỏ là nó vui lắm rồi. Chạy dc 1 chút xíu thì nhỏ nói nhỏ thèm bánh ngọt, thế là nó vội chạy đến 1 tiệm bánh ngọt của Trung Quốc mở đến tận 3 giờ đêm. Bước ra khỏi xe, nó có thể cảm nhận dc cái buốt giá của buổi tối Cali. Nó khẽ cởi chiếc áo vest đang mặc ra và đắp lên người nhỏ.
Ngồi ở 1 góc bàn, nó và nhỏ cùng nhau uống ly trà nóng và dùng 1 vài món ăn nhẹ. Chỉ biết nhìn nhau cười, lâu lâu nó còn ghẹo nhỏ cho nhỏ vui. Ở bên nhỏ, nó có 1 niềm vui thuần khiết, nó ko muốn lợi dụng hay đụng chạm đến thân thể nhỏ. Nó biết rằng nhỏ cũng ko bao giờ để nó làm thế vì nó còn chưa biết nhỏ đang suy nghĩ gì về nó nữa. Nó chẳng biết nhỏ có cảm giác gì cho nó ko hay chỉ với tư cách là 1 người bạn thân.
Ăn xong, nó chở nhỏ về ngôi nhà của nhỏ. Dưới bài nhạc nhẹ trên xe, nhỏ ngủ thíp đi đắp cái áo lạnh mà nó đưa cho. Nhìn nhỏ ngủ mà nó thấy lòng xao xuyến ko muốn rời xa nhỏ lúc này. Nó lựa đường vòng và dài để dc ngồi trên xe với nhỏ lâu hơn. Thời gian ở với nhỏ trôi qua 1 cách nhanh chóng mặt, dù con đường dài hơn nhưng nó vẫn cảm thấy chẳng đủ. Về trước ngôi nhà của nhỏ, nó ra khỏi xe rồi mở cửa phía bên nhỏ ra. Nhẹ nhàng nắm lấy tay nhỏ lây nhỏ dậy, nhỏ mở mắt ra 1 cách chậm chạp rồi nhìn nó 1 cách ngơ ngác.
Nhỏ đưa đôi chân dài trắng thon thả ra rồi từ từ leo ra khỏi xe, nhỏ ôm chầm lấy nó rồi tạm biệt nó chạy vào nhà vẫn khoác cái áo của nó. Nó chẳng nói gì, mặt đỏ bừng vì ngại cứ giống như nó chưa bao giờ dc chạm vào người đứa con gái nào vậy. Nhìn nhỏ bước đi vào ngôi nhà kia, đóng sầm cửa lại mà lòng nó cảm thấy cô đơn và trống trãi biết bao.
Kể từ ngày hôm đó, nó và nhỏ thường xuyên đi ăn và uống nước với nhau, thỉnh thoảng còn học bài chung nhưng đa số là vì nó rủ nhỏ đi. Nó muốn dc gặp nhỏ càng nhìu càng tốt, có lẽ vì tình cảm của nó dành cho nhỏ càng ngày càng lớn hơn rồi. Nó vẫn chưa muốn mở miệng hỏi xem nhỏ có thích nó hay ko ... Nó cũng chẳng dám tỏ tình với nhỏ. Cứ mỗi lần đi chơi như vậy, nó đều giấu chị, nó ko muốn cho chị biết vì chị vẫn là người yêu của nó ... Nó đồng thời cũng ko muốn xa chị 1 lần nữa nhưng cảm xúc của nó lúc này hoàn toàn lộn xộn. Nó yêu chị nhưng nó cũng yêu nhỏ nữa ... ... ....
Chỉ còn 1 vài ngày nữa là lại dc về Việt Nam, thật sự thì thời gian trôi qua 1 cách nhanh chóng quá. Vẫn thói quen nhắn tin và skype với chị mỗi tuần, có điều nó ko còn cảm thấy muốn bị gò bó trong những cuộc nói chuyện đó nữa, nó cứ diện lí do là bận thi học kì nên hạn chế việc nói chuyện với nhắn tin với chị lại. Nó cũng muốn có thời gian để suy nghĩ cho những cảm xúc của nó.
Ngày 25 tháng 5, vẫn như thường lệ. Nó vẫn check facebook, đột nhiên hôm nay nhận dc nhiều notifications hơn bình thường nên nó có vẻ ngạc nhiên. Sau quá trình điều tra thì nó thấy 1 tấm hình của nó chụp chung với nhỏ dc post trên tường nhỏ. Dĩ nhiên rất rất nhìu người like và comment, nhìu người còn hỏi đây có phải là bf của nhỏ ko nữa. Nhưng chẳng thấy nhỏ cm trả lời lại. Điều này khiến nó vô cùng tò mò và khiến cho con tim nó thật sự rung động, nó ko biết nhỏ có thích nó ko. Còn 5 ngày nữa là về Vn rồi nó ko muốn bỏ mất cơ hội này. Nó muốn dc biết rằng nhỏ có cảm xúc gì với nó ko ...
Dở ngay cái dt lên, bắt đầu bấm chữ Linh trên contact thì tên nhỏ hiện ra. Nó cắn môi và lấy hết mọi can đảm để gọi cho nhỏ. Cứ mỗi tiếng bíp trong chờ đợi thì tim nó đã đập 100 nhịp, thật sự nó cũng rung lắm nhưng nó ko thể chờ đợi thêm nữa. Chẳng mấy chốc thì nhỏ bắt máy lên, vẫn cái giọng ấm áp ngọt ngào đó.
- A lô, có gì k Nguyên?
- Àh Linh, Nguyên nói với Linh 1 chuyện dc ko?
- Uhm, Nguyên nói đi (giọng nhỏ có vẻ tò mò)
- Nguyên thích Linh ...
Vẫn những chữ cái linh thiêng đó, nó đã trao cho chị mà bây giờ nó lại nỡ lòng nào thốt lên với nhỏ. Nó chẳng biết tại sao nó làm vậy nữa. Từ lúc nào đó, vì sự rối loạn cảm xúc đã khiến cho nó trở thành 1 con quái thú ko nhân tính chỉ biết làm đau người con gái kia thật sự yêu nó. Nó chẳng có suy nghĩ đến những cảm xúc của chị nếu chị biết được chuyện này. Hỏi nhỏ xong, nó thấy dc sự ngập ngừng của nhỏ ...
- Hmmm, xin lỗi Nguyên nha ... Linh ko muốn làm Nguyên hiểu lầm nhưng Linh chưa sẵn sàng để yêu ai hết ... Mình làm bạn nha ...
Nó thật sự bị sốc sau câu trả lời của nhỏ. Nó chưa bao giờ nghĩ rằng nhỏ sẽ nói điều này với nó vì trong thời gian qua nó luôn lo lắng cho nhỏ nghĩ rằng nhỏ cũng có cái gì đó cho nó ...
- Uhm, Nguyên chỉ hỏi vu vơ vậy thôi ... hihi bye Linh nhé!
Nó gượng cười trong nỗi buồn tột độ. Nó buồn lắm và bây giờ thì trong tim nó cảm thấy cô đơn vô cùng. Nó lại nhớ đến chị và tự nhắc bản thân rằng chỉ có chị là yêu nó thôi. Ko kìm chế dc hành động của nó nữa, nỗi buồn và cô đơn lúc bấy giờ khiến nó làm những chuyện còn tệ hơn nữa. Nó liền nhắn tin qua facebook chị,
- Ngày 1 tháng 6 anh về đến rồi, hôm đó em đi ăn cùng anh nhé em yêu!
Nó nhắn tin cho chị, biết chắc là chị sẽ vui và trông mong ngày nó về. Nó cũng đợi ngày dc gặp chị nhưng chưa bao giờ 1 cách đột ngột nó nhắn 1 cái tin như thế ... Nhắn tin xong, chắc giờ này chị còn ngủ nên chị chưa trả lời nó dc. Chưa bù đắp dc nỗi buồn và thất vọng, nó liền nhấc máy lên và gọi cho Charissa dù cho nó nghĩ rằng mối quan hệ giữa nó và Charissa đã chấm dứt. Vì quá cô đơn nên nó chỉ muốn có 1 người ở bên lúc này, nó nghĩ Charissa có thể giúp nó quên dc Linh và cũng có thể giúp nó cho Linh thấy rằng nó ko buồn dù cho Linh có từ chối nó.
- Em đi uống nước với anh nhé!
- Hmmm, bao giờ anh?
- Bây giờ dc ko?
- Vậy khoảng 1 tiếng nữa nha
- Uhm anh đón em!
Nói rồi nó cúp máy, nó nghĩ chắc là nhỏ còn cảm xúc gì cho nó nên khi nó rủ nhỏ sẽ đi ngay. Nói rồi nó chui vào nhà tắm, ngâm mình cho làn nước nóng quên hết những chuyện xảy ra hôm nay. Nó mặc chiếc áo sơ mi đen lên người rồi khoác lên chiếc áo lạnh ngoài. Mùi thơm phưng phức, nó nổ máy xe rồi chạy vèo đến nhà nhỏ đúng hẹn. Nó đậu trước nhà nhỏ rồi móc chiếc dt trắng kia ra, nhắn tin cho nhỏ ...
- Anh đợi em ngoài cửa!
5’ sau thì cánh cửa nhà nhỏ dc mở ra. Nó chui ra khỏi chiếc xe rồi mở cửa kế bên cho nhỏ bước vào. NHỏ thật duyên dáng trong chiếc đầm hoa ngắn và đôi guốc cao.
- Anh xin lỗi nhé!
- Về chuyện gì?
- Anh dẫn Linh đi prom mà ko nói với em ...
- Em cũng có lỗi, em cũng dẫn bạn em theo mà
Nó cười rồi nắm lấy tay nhỏ để lên đùi nó, nhỏ có vẻ e ngại, rồi co năm ngón tay lại nắm chạy lấy tay nó hơn. Nó kéo nhỏ về hướng nó rồi hôn lên đôi môi của nhỏ, vị son môi của nhỏ ngọt lịm