Khi tỉnh dậy thì nó đã thấy mình đã nằm ở nhà từ khi nào rồi, cái đầu thì vẫn nhức như búa bổ. Lâu rồi ko đụng tới Heiniken mới làm có vài chai mà đã ngỏng cù tèo mất mặt dã man. Nhẹ nhàng bước xuống nền sàn lạnh cóng, vỗ vỗ cái đầu nhức nhối, hé nhìn ra cửa sổ thì trời vẫn còn tối. Ngước nhìn lên đồng hồ thì đã 4 giờ sáng rồi. Nhà giờ ai cũng ngủ, chỉ mình nó tỉnh như sáo. Bật chiếc tv rồi để chiếc laptop lên đùi, Nó check facebook của chị thì vô tình nhận ra rằng chị và nó ko còn friend nữa. Cũng chẳng coi dc gì, nó lại cảm thấy buồn vô cùng.
Đóng kịch chiếc laptop lại nằm xuống giường thì bỗng dưng giọt nước mắt lại chảy ra từ mí mắt. Trong tiếng nhạc nhẹ nhàng từ tv, nó lại ngủ thíp đi mất. Vẫn thói quen cũ, cứ thức dậy thì đã 9,10 giờ sáng. Nó lại xách xe chạy còng còng ra quán Ozone uống café và ngắm các cô tiếp viên dễ thương. Lâu lâu hứng thì lại chạy ra quán net trên đường Nguyễn Thái Sơn làm vài dáng dota cho quên đi cuộc sống đang hối hả trôi qua.
Đang ngồi combat với mấy tụi pro trên dota thì bỗng dưng chiếc dt nó reo lên inh ỏi, cho hero chạy về thành dưỡng sức. Nó cầm ly sting dâu lên miệng hốp 1 ngụm rồi dở chiếc dt lên xem ai gọi. Huống ra là ông già lại gọi nó. Chẳng biết giờ buổi này mới có 4, 5 giờ chiều mà ổng lại gọi inh ỏi.
- Sao vậy ba?
- Con chạy ra quán hai lúa tiếp khách với ba
- Hai lúa Phan Văn Trị đó hả?
- Uh, con đang ở đâu vậy
- Con đang ngồi chơi net ở Nguyễn Thái Sơn
- Uh vậy chạy lẹ ra đi!
- Dạ rồi…
Do thói quen ra đường ăn mặc đàng hoàng ko có lượm thượm nên nó cũng ko phải lo lắng về vẻ bề ngoài của nó lúc này. Chiếc quần jean, áo sơ mi, đôi giày Nike màu trắng, mặc dù là chơi net nhưng nó vẫn phải giữ vẻ bề ngoài lỡ như có gặp cô nào đẹp thì cũng ko phải hối hận. Xin phép mấy anh pro trên dota rồi nó thoát khỏi máy tính tiền. Những ngọn gió hiu hiu thật sự thoải mái, đội chiếc nó bảo hiểm lên cảm nhận cái không khí buổi chiều thanh bình và yên ắng. Gạc chân chống nó chạy 1 mạch đến quán Hai Lúa.
Theo lời ông già thì nó cứ đi thẳng vào khu phòng vip thì sẽ có người dẫn nó vào chỗ ổng. Quán hai Lúa thì chẳng lúc nào là vắng cả. Đông rườm rượp, nó bước vào thì bỗng có cô áo dài chặn nó lại để hỏi thăm. Chẳng biết ông 2 lúa này kím đâu ra mấy em mướt thế ko bik, mấy em này làm quán nhậu ko sợ bị sàm sỡ sao ta, đẹp thế sao ko làm người mẫu cho rồi đứng đi chi mỏi chân bỏ mợ ra.
- Dạ anh đi mấy người ạh?
- Àh anh có người quen trông đây đó em
- Anh cho em hỏi phòng mấy?
- Uhm, phòng nào có cái anh mập mập bụng bự tên Hùng đó em (Diễn tả ông ba của nó)
- Hihihi! Trong đây bụng ai cũng bự hết anh, còn tên thì chắc em ko biết (Cô ấy cười trc sự ngây thơ của nó, nhìn nó lúc này đúng là giống 2 lúa mới lên tỉnh thật)
Nó gãi đầu rồi móc chiếc dt ra gọi ngay cho ông ba.
- Ba ở phòng mấy vậy?
- Phòng 7A con
Nó cúp máy rồi đúc chiếc dt vào túi
- Àh phòng 7A đó em
- Dạ vậy anh đi theo em
Nó vội bước theo tà áo dài đó. Nó được dẫn vào 1 hành lang mà xung quanh ai cũng ăn mặc đẹp đẻ, các cô đến các anh phụ vụ. 2 bên là 2 dãy phòng từ 1A, 2B tá lả vào trong đó là toàn mấy ông đại gia trong áo sơ mi trắng cà vạt tươm tất đang rượu chè cùng nhau, bên cạnh thì còn có các cô thiếu nữ đứng rót bia rượu phục vụ, các cô ấy thì đẹp khỏi chê, váy ngắn rồi son phấn nhìn chẳng khác gì 1 nhà hàng trá hình.
Vừa đi vừa ngẫm nghĩ, bỗng nó đứng xựng lại sau cô bé có tà áo dài đó. Nhìn về hướng em ấy chỉ thì đúng là phòng 7A, mở cánh cửa bước vào thì nó đã thấy khoảng 3, 4 ông đàn ông đang ngước nhìn về hướng nó. Ba nó thì đứng dậy cười rồi vỗ vai nó giới thiệu nó cho mấy ổng. Nó chỉ biết đứng rồi cuối chào từng người, nào là bác Chiến xăng dầu, bác Tầng nhà đất, chú Tính ngân hàng. Búa lua xua, chào cho có lệ rồi nó cũng khép nép ngồi kế bên ông ba nó.
Giờ nó mới có cơ hội để ý mấy cô phục vụ trong phòng, ai ai cũng đẹp, ai ai cũng xinh. Thật sự thì nó chưa bao giờ tưởng tượng được rằng mấy cô gái làm trong nhà hàng như thế này lại xinh đến như thế. Bởi nó từng đi ăn mấy quán ăn gia đình thì toàn là cá sấu phục vụ ko àh. Được 1 em chân dài đến kế bên phát cho nó cái chén với cái tẩy rồi đổ lon ken vào xùi cả bọt. Nó thì chỉ biết giả bộ hiền lành đứng nhìn, rồi kéo em nó xuống nói nhỏ
- Chút nữa thấy anh uống đến lon thứ 3 thì làm ơn mang dùm anh ly chanh đá vắt nhìu nhìu chanh nha!
Em nó cười 1 cách hồn nhiên để lộ cái răng khểnh trông rất đáng yêu. Mi mắt dài cong veo với mái tóc vàng cam xỏa xuống ngang lưng nhìn trông rất cá tính. Chắc là em nó đang học đại học vô đây đi làm kím tiền thêm. Nó thì ko có ý gì nhưng mấy ông kia liền quay ra cười chọc nó ngay.
- Cái thằng này vậy mà nó lanh hơn ông Hùng, chưa gì hết mà đã biết chọc con gái người ta cười rồi! (Ông này hình như là ông xăng dầu)
- Thì nó con tui mà (Ba nó mạnh miệng khoe rồi cả 4 ông ùa ra cười)
Nó chỉ biết im lặng rụt rè giả bộ ko biết gì thôi. Rồi lại cái tục như thường lệ, lại phải trả lời mấy câu hỏi của mấy ông này đặt ra như là nó đang học ở đâu, lớp mấy, bên đó ra sao. Vừa nói vừa uống thì chẳng mấy chốc cái mặt nó đã đỏ ngầu, tội cái nó thừa hưởng nhóm máu O từ mẹ trong khi ông già máu B thì nhậu thần sầu, sao ngay từ đầu nó ko dc máu B giống ông già thì bây giờ đâu phải khổ sở như vầy. Mặc cho mấy ông kìa lo bàn chuyện đại sự gì đó nó chẳng quan tâm, nó dáo dác nhìn xung quanh căng phòng rồi thỉnh thoảng lén nhìn mấy cô phục vụ xinh đẹp kia nữa. Lâu lâu nó lại bắt gặp các cô ấy đang nhìn lại nó rồi cười mỉm giống như đang tấn công nó vậy. Mà mấy em ấy đẹp quá, có bị tấn công thì chắc nó cũng phải giương cờ trắng đầu hàng sớm thôi.
Nhậu một hồi thì mấy ổng lại muốn đi tăng 2. Ông ba nó thì lại rủ mấy ổng đi quán karaoke ở quận 1 hôm bữa. Thế là mấy ông này nghe của lạ cũng gậc đầu lia lại đồng ý. Ông già nó quay ra nói nhỏ rằng gọi về cho mẹ nó xin phép cho ổng với nó đi tới tối về ko thì bả lại cằng nhằng. Nó cũng chỉ biết nghe lời mà gật đầu đồng ý, cứu ổng chầu này vậy. Mấy ổng lo tính tiền thì nó xin phép bước ra ngoài chỗ yên ắn hơn để gọi điện.
- Mẹ hả!
- Uh sao con?
- Con đi nhậu với ba rồi, mẹ ăn cơm trc đi nha, con sẽ cố gắng kéo ổng về sớm.
- Uhm, đừng cho ổng uống nhìu quá nha con, ổng bịnh nhìu