Chuyện Trong Hẻm

42: Cơ Hội


trước sau


Thời điểm Cảnh Hạ Vũ quay về cách thời điểm nhập học năm mới cũng không còn xa.

Thành quả sau khi đi một vòng lớn chính là số tiền tiết kiệm tăng lên không ít.

Lại còn mua rất nhiều quà về cho Quý Ninh Hinh và Quý Kim Ngọc.

Lý Niệm Dao cũng không thiếu phần.
Hơn nữa, nhờ chuyến đi này mà cô cũng đã thông suốt nhiều điều.

Cũng càng kiên định với ý chí trong lòng hơn.

Trạng thái lao đầu vào công việc ngày càng tăng, thường xuyên có một quãng thời gian dài không xuất hiện ở Nhất Niệm.
Giá trị con người tăng kéo theo giá trị tác phẩm cũng không thể giảm.

Bây giờ, người mua tranh của Cảnh Hạ Vũ đa phần đều là tầng lớp trung lưu trở lên.

Hơn nữa, phong cách vẽ của Cảnh Hạ Vũ luôn khác biệt với số đông còn lại.

Không theo lối mòn mà người đi trước đã tạo ra, mang đậm dấu ấn riêng của Cảnh Hạ Vũ.

Danh tiếng của cô trong giới nghệ thuật ngày càng lan xa, được mệnh danh là con ngựa ô mới của giới hoạ sĩ, dù vẫn đang là sinh viên đại học.

Giảng viên trong trường cũng đều là người có quan hệ rộng, không ít lần giúp cô kết nối với nhiều người.

Thậm chí, một vài vị khách ở tận trời Âu không ngần ngại bỏ ra một số tiền lớn chỉ để có thể treo tranh của Cảnh Hạ Vũ trong nhà.

Thế nhưng, mọi thứ dường như vẫn chưa đủ.

Cảnh Hạ Vũ biết muốn mua nhà ở một thành phố xa hoa này, số tiền hiện có vẫn còn cách đích đến rất xa.

Cô càng chậm trễ sẽ càng làm lãng phí thanh xuân của Quý Ninh Hinh.

Vì thế, Cảnh Hạ Vũ vẫn miệt mài ngày đêm trau dồi thêm tài nghệ, mang tranh đến các phòng trưng bày nhằm thu hút thêm nhiều người biết đến.

Fan của cô trên weibo vẫn không ngừng ủng hộ, giúp cô chia sẻ rộng rãi mỗi bài đăng.

Một ngày nọ, sau khi kết thúc tiết học, Cảnh Hạ Vũ nhận được thông báo mời đến phòng cố vấn viên của cô ở đại học.

Lúc này, Cảnh Hạ Vũ đang ở giai đoạn sắp phải thi kết thúc học kì.

Sau khi đến phòng cô giáo Lâm, Cảnh Hạ Vũ nhận được một tin tức cực kỳ chấn động.

Hội liên hiệp sinh viên nghệ thuật thế giới mời Cảnh Hạ Vũ tham gia buổi triển lãm nghệ thuật mang tính toàn cầu dành cho sinh viên, bằng chính tác phẩm của cô.

Nói là triển lãm của sinh viên, nhưng có không ít tài phiệt yêu nghệ thuật đều để mắt tới.

Các nhà nghệ thuật lừng danh cũng sẽ xuất hiện, là một cơ hội vô cùng tốt để đưa tên tuổi của bản thân vươn ra khỏi đường biên giới.

Ngoài ra, sau khi triển lãm kết thúc, các tác phẩm được đánh giá cao sẽ được mang đi đấu giá.

Tiền của mỗi tác phẩm đấu giá thành công toàn bộ sẽ thuộc về tác giả đã làm ra nó, đây được xem như là phần thưởng cho sự cố gắng và nỗ lực mà các bạn sinh viên bỏ ra.

Mà nguyên nhân họ gửi thư mời cho Cảnh Hạ Vũ cũng đều xuất phát từ lần giao lưu văn hoá lúc trước.

Cùng với giao lưu văn hoá, buổi triển lãm kết hợp đấu giá này cũng cách thời gian mới tổ chức một lần.

Đây cũng là cơ hội cho các tập đoàn, tổ chức tìm kiếm nhân tài cho mình.

Mà Cảnh Hạ Vũ thành công lọt

vào tầm nhắm của họ nhờ vào chính tài năng của mình.


Đây cũng là lần đầu tiên trường của Cảnh Hạ Vũ có sinh viên nhận được giấy mời, vinh dự tham gia vào buổi triển lãm toàn cầu này.

Cảnh Hạ Vũ đương nhiên sẽ bắt lấy thật chặt cơ hội ngàn năm có một này.
Công việc gia sư đã kết thúc từ đâu, ngoài những lúc đi học, thời gian còn lại căn bản sẽ không thấy nàng.

Quý Ninh Hinh muốn gặp đều phải đích thân đến cửa tìm.
Mỗi lần đến đều thấy Cảnh Hạ Vũ vùi đầu vào vẽ, nàng đi vào cũng không hề phát giác.

Biết là tính chất công việc lần này thật sự quan trọng, nhưng cũng không cần tự mình dày vò bản thân.
Không để ý một lúc cả người đã gầy đi một vòng.

Lúc trước còn đỡ, vẫn còn có da có thịt một tẹo, bây giờ triệt để giống như cái sào treo quần áo di động.

Nàng không ít lần nhiều lời cằn nhằn nhưng rồi đâu vẫn vào đấy.

Cảnh Hạ Vũ đúng là bận đến quên ăn cơm uống nước.

Thế nên bây giờ người ta thường xuyên thấy Quý Ninh Hinh một ngày ba bữa, cứ đúng giờ sẽ mang cơm đến cho Cảnh Hạ Vũ.

Nàng cũng đã đón Tiểu Hùng về nhà mình.

Quý Kim Ngọc bày tỏ mình không dị ứng lông động vật, cũng vô cùng thích nó nên nàng quyết định mang nó về.

Tránh cho Cảnh Hạ Vũ bận rộn quên chăm sóc con nhỏ.

Nhờ vậy mà Cảnh Hạ Vũ cũng không gầy đến mức quá khó coi, tay nghề của Quý Ninh Hinh không tệ, thành công đem lớp thịt đã tiêu biến của cô đem trở về, da dẻ lại hồng hào ra không ít.


"Em đó, dù có thế nào cũng nhớ ăn uống đầy đủ.

Hơn nữa, tuần sau đã thi cuối kỳ rồi"
"Được, em nhớ rồi, sẽ không làm chị thất vọng đâu, chị yên tâm nha"
Quả thật là không làm nàng thất vọng.

Bận rộn như vậy mà vẫn có thể giành được thành tích cao.

Đứng ở top 3 toàn khoá.

Chọc cho mấy thầy cô càng thêm yêu thích, lời lẽ khen ngợi Cảnh Hạ Vũ nói ra ngày càng trơn tru.

Tên tuổi của Cảnh Hạ Vũ ở học viện chính là tiếng lành đồn xa, người biết đến cô chỉ có thêm chứ không giảm.

Hơn nữa, điều ngạc nhiên chính là không ai trong số họ mang tâm tình ganh ghét người tài, tất cả đều vì hâm mộ cô mà đến.

Cảnh Hạ Vũ càng thêm vững tin vào con đường phía trước.

Cũng nguyện tý tin vào tương lai tươi sáng với bao hoài bão trong lòng..


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện