Tiểu Hổ không biết việc mà cha hắn nói là cái gì nhưng Tam Bảo lại dùng khuỷu tay huých hắn một cái sau đó nháy mắt.
Lúc này Tiểu Hổ mới phản ứng lại thế là mặt hắn lập tức nóng cháy.
Tam Bảo thấy thế thì che miệng cười như trộm, Nữu Nữu cũng học anh nàng mà cười xấu xa, chỉ có Tứ Bảo không biết gì nên ngây ra nhìn.
Một nhà Tần thợ mộc đi rồi Lý thị mới tới chỗ Hứa thị dò hỏi tình huống.
Hứa thị cười tủm tỉm nói: “Đứa nhỏ kia quả là cao lớn rắn chắc, vừa thấy đã biết có thể làm việc.”
“Đương nhiên, ngươi không thấy hắn khiêng mấy tấm vãn gỗ mà vẫn đi băng băng đâu.
So với Đại Bảo nhà ta hắn còn chắc nịch hơn.” Lý thị nói.
“Cháu nghe hắn nói chuyện với Tam Bảo và Tứ Bảo thì thấy giọng điệu cũng ôn tồn.
Tam Bảo và Tứ Bảo hỏi tới hỏi lui hắn cũng kiên nhẫn trả lời hết, có vẻ cũng là người bao dung.” Hứa thị khen tiếp.
“Còn không phải sao! Giống Đại Bảo nhà chúng ta, Tiểu Hổ cũng là con cả trong nhà, bên dưới còn ba đứa em trai.
Người làm anh đều biết nhường nhịn người khác!” Lý thị nói.
“Bốn anh em trai cơ à, không ngờ vợ Tần thợ mộc lại sinh giỏi như thế.” Hứa thị kinh ngạc.
“Đúng vậy, nhà hắn không có con gái nên con dâu vào cửa sẽ được coi như con cái trong nhà.
Ta thấy vợ hắn cũng là người đanh đá, chẳng qua trước mặt người quen nàng cũng thu lại một chút tính tình!” Lý thị chia sẻ thêm.
“Tam thẩm, nói thật cho thẩm biết là cháu cũng thích đứa nhỏ kia nên muốn tìm người tới thôn bọn họ hỏi thăm tình huống nhà Tần thợ mộc.
Cháu phải biết nhà họ thế nào mới dám định ra chuyện này.” Hứa thị nói.
“Ta cũng có ý đó, vừa lúc nhà mẹ đẻ của ngũ thẩm ngươi là người ở cùng thôn với Tần thợ mộc đúng không? Hai bên coi như ở cùng một chỗ, người ở đầu thôn người ở cuối thôn thôi.
Nếu phải tìm người thì chi bằng nhờ ngũ thẩm nhà ngươi đi hỏi thăm cho.” Lý thị đề nghị.
Hứa thị vỗ tay nói: “Đúng vậy, sao cháu lại quên mất nhà mẹ đẻ của Ngũ thẩm cũng họ Tần.”
Lý thị nói: “Cháu hỏi ý con gái nhà mình chưa, đừng khiến đứa nhỏ không vui hoặc thiệt thòi! Nếu nhà cháu đồng ý thì nhắn cho ta cái tin, nhà Tần thợ mộc bên kia đang chờ tin đó!”
Hứa thị gật đầu thế là Lý thị lại nói thêm vài câu rồi cũng đi về.
Lại qua mấy ngày Hứa thị tới tìm Lý thị, vừa vào phòng đã cười tủm tỉm nói: “Tam thẩm, cháu nhờ Ngũ thẩm tìm người hỏi giúp.
Nghe nói nhà Tần thợ mộc thanh danh khá tốt, bản thân Tần thợ mộc là người thành thật, vợ ông ta tuy hơi đanh đá nhưng làm người hào phóng, ở chung với hàng xóm cũng hòa thuận.
(Hãy đọc thử truyện Lấy thân nuôi rồng của trang Rừng Hổ Phách) Tiểu Hổ đi theo cha hắn làm công khắp nơi, vừa chịu khó lại cần mẫn!”
“Nếu đã hỏi xong rồi thì phải nghĩ kỹ, một khi hợp xong bát tự là người ta sẽ tới cửa cầu thân đó.” Lý thị dặn.
“Tính tình con gái nhà mình cháu biết, giống quả ớt nhỏ, nếu gả qua nhà kia thì đúng là giống tính mẹ chồng, chẳng biết có ở chung được không.” Hứa thị cũng hơi lo lắng.
“Đều là người mạnh miệng mềm lòng, ta cảm thấy không có vấn đề gì đâu.
Ý Nha Nha nhà cháu thế nào? Cháu có hỏi không?” Lý thị hỏi.
“Hỏi rồi, nhưng cháu vừa hỏi thì nàng đã chạy, cũng không biết đến tột cùng là thích hay không.
Nhưng Đản Đản nhà cháu lại rất vui, nói Tiểu Hổ ca tốt thế này thế nọ làm cho cháu dở khóc dở cười.
Thẩm nói xem, con gái thì không tỏ thái độ mà con trai lại nhớ thương là cái lý gì.” Hứa thị cười nói.
“Ta thấy Nha Nha chỉ xấu hổ thôi, cháu để Đản Đản đi hỏi nàng một chút!” Lý thị nói.
“Thôi kệ, không mở miệng coi như nàng đồng ý, việc hôn nhân này đều là lệnh của cha mẹ lời người mai mối, coi như cháu làm chủ cho con bé!” Hứa thị nói.
Lý thị nhìn biểu tình của Hứa thị thì cũng hiểu.
Không ai hiểu con bằng mẹ, nếu Hứa thị đã định ra rồi thì Lý thị cũng tìm người đưa tin cho Tần thợ mộc để hai nhà trao đổi thiếp canh.
Kết quả cuối cùng là cười tủm tỉm đưa cho Trương tiên nhân một lượng bạc.
Tần thợ mộc vui vẻ tìm bà mối tới cửa cầu thân, việc hôn nhân này cuối cùng cũng xác định.
Từ sau khi Nha Nha đính hôn thì một thời gian dài không tới tìm Nữu Nữu nữa.
Nữu Nữu biết Nha Nha thẹn thùng nên chủ động tới tìm vài lần.
Hai tiểu cô nương chơi với nhau từ nhỏ tới lớn, tình cảm sâu đậm, hiện tại Nha Nha đã đính hôn, qua một năm nữa là phải lấy chồng vì thế Nữu Nữu cũng thầm thương cảm.
Nàng cũng không có tâm tình trêu ghẹo Nha Nha mà yên lặng cùng nàng ấy thêu của hồi môn.
Tứ Bảo thì ở nhà cảm thán: “Lúc trước đệ còn nói ai xui xẻo mới cưới phải chân thối! Không ngờ người xui xẻo lại là Tiểu Hổ ca!”
Tam Bảo gõ Tứ Bảo một cái rồi nói: “Ai nói Tiểu Hổ ca xui xẻo, huynh ấy vui còn không hết ấy!”
“Sao huynh biết, chân thối hung dữ như thế, cả ngày không đuổi đánh Tiểu Hổ ca mới lạ ấy! Tiểu Hổ ca đáng thương của ta!” Tứ Bảo che mặt kêu rên.
“Sao ta lại không biết? Tiểu Hổ ca còn phải cảm tạ ta ấy! Chỉ có cái tên đầu gỗ như đệ không biết về sau phải làm sao đây?” Tam Bảo than.
“Tam Bảo, huynh muốn đánh nhau à?” Tứ Bảo nổi giận.
“Tới đây, ta xin tiếp!” Tam Bảo cũng không vừa.
“Tới ngay,