Huhu.....huhu......Tâm Anh chốn trong chăn mà khóc ,cô lại nhớ anh nữa rồi chỉ biết lặng lẽ mà rơi nước mắt.
Thiên Hàn em nhớ anh lắm chúng ta đã có con rồi , không biết được là anh có biết sự hiện diện của bé con hay không nhưng cô rất vui vì bây giờ đã có bé con bên cạnh.
" Bé con ngoan nha sau này mẹ sẽ chăm sóc con thật tốt " cô vừa nói vừa đưa tay lên bụng mà xoa xoa .
Đêm hôm ấy cô khóc rất nhiều nên sáng ra mặt mày thù sưng húp nên đành trang điểm một chút để tránh Nhã Ái phát hiện.
" Thức rồi sao cậu mau thay đồ đi rồi chúng ta đi thôi " được vậy cậu đợi mìn một chút .
"Xin chào buổi sáng hai người muốn đi đâu tôi chở đi " hôm nay tụi em có việc chút xíu không đi cùng anh được.
" Thật sao không muốn đi cùng sao " ừm thiệt mà .
" Sau khi cả hai bắt được xe đến bệnh viện thì Mặc Huy cũng chạy theo ,anh thấy hôm nay hai người này rất lạ "
" Đợi hơn 2 tiếng đồng hồ thì cũng siêu âm xong kết quả rất tốt chỉ là cần bổ sung thêm sắt và canxi cho em bé " hai người đó tại sao lại đi vào khoa sản .
Tới trưa thì hai người cũng về nhà .Hôm nay Nhã Ái không có đi ra tiệm nên cũng nhàn rỗi ở nhà mà nấu ăn cho Tâm Anh .
" Nhã Ái thật sự mình cám ơn cậu rất nhiều cũng may thời gian gần đây có cậu chiếu cố mình " này cậu sến thế ,sau này cứ cho mình làm mẹ nuôi là được rồi ..
" Đồ ăn xong rồi mau lại ăn thôi " Cực cho cậu quá đi.
Mặc Huy sau khi thấy hai người rời đi mới dám đi vào phòng siêu âm hỏi bác sĩ .Kết quả là biết được Tâm Anh có thai.
Thằng bạn thân của mình biết chưa nhỉ ,suy nghĩ một hồi cũng điện cho Thiên Hàn hỏi chuyện
"Reng.
......reng ......Nè vợ cậu có thai rồi cậu biết chưa " anh nghe qua như sét đánh ngang