Cùng lúc đó, văn phòng của Thẩm Lưu Bạch cũng nghênh đón một vị khách không mời mà đến.
Kha Tĩnh, vợ của Đồ Hạo Nhiên, từng cùng là hoa khôi với Thẩm Lưu Bạch ở trung học tư thục Tây Duyên, là thủ lĩnh nữ sinh lần thứ 59, lại đột nhiên đứng trước cửa phòng Thẩm Lưu Bạch.
Cô có thân hình cao, mặc một chiếc đầm trắng đơn giản, thanh lịch cùng cách trang điểm tinh tế phối với túi xách, cô ây là đại diện hoàn hảo của người đẹp thành thị.
Chỉ là tại sao Kha Tĩnh bỗng nhiên đến văn phòng cô, Thẩm Lưu Bạch thật sự là có chút nghĩ không ra.
Khi ở trường cô cùng với vị thủ lĩnh nữ sinh này không có giao tình gì, sau khi tốt nghiệp cũng không nghe tin gì về nhau.
Nếu không phải hôm họp bạn vô tình gặp Đồ Hạo Nhiên, cô cũng không biết cô ấy đã kết hôn!
“Thẩm Lưu Bạch, đã lâu không gặp, cô đã cao lên không ít, chỉ là tính tình và cách sống không hề thay đổi.”
Kha Tĩnh đi thẳng vào văn phòng, có chút cau mày nhìn ghế sô pha trong văn phòng một lát, cuối cùng vẫn như tự hạ thấp địa vị của mình mà ngồi xuống.
Thẩm Lưu Bạch đương nhiên nhìn thấy sự ghét bỏ của cô, trong lòng cô hơi khó khó chịu, cũng không nói gì nữa.
Kha Tĩnh nói cô không thay đổi, thật ra, chính cô ấy cũng không thay đổi, vẫn hay soi mói, không dứt khoát như vậy.
Năm đó, khi cô vừa đến Tây Duyên, vị thủ lĩnh nữ sinh này đặc biệt chướng mắt cô, luôn cảm thấy cô hạ thấp đẳng cấp của họ.
Cô ít kết giao với người trong lớp, ngoại trừ do tính cách của cô thì nguyên nhân khách quan cũng là do Kha Tĩnh động tay chân cũng không ít.
So với Kha Tĩnh, vụ bắt nạt trong khuôn viên trường mà Cận Hải Dương nói đến cũng là một chín một mười.
Cũng may nữ vương Kha là một người sĩ diện, dịu dàng hào phóng là thể hiện hình tượng bên ngoài, cũng là bản chất của cô ấy.
Cho dù ra tay, cô ta cũng rất có cân nhắc, sẽ không gây ra chuyện gì lớn, đồng thời còn có thể khiến cho đối phương không thoải mái, đây là bản lĩnh của cô ấy.
Chẳng qua Thẩm Lưu Bạch cũng không quan tâm.
Bản thân cô cũng quen rồi, dù sao cô đến học ở Tây Duyên cũng chỉ để xóa bỏ quá khứ, chỉ cần những người đó không quá đáng, cô vui vẻ dung túng bọn họ.
“Cô tìm tôi có việc gì?”
Mắt thấy người đến không có ý tốt, Thẩm Lưu Bạch cảm thấy vẫn là đi thẳng vào vấn đề, nói rõ mọi chuyện.
Cô không cho rằng Kha Tĩnh rảnh rỗi đến tìm cô ôn chuyện cũ, đến lúc này, tám chín phần là có liên quan đến việc con gái cô ấy nhảy lầu.
“Tôi muốn cô cách xa chồng tôi một chút.”
Kha Tĩnh cười lạnh trả lời.
Từ khi bắt đầu nhìn thấy Thẩm Lưu Bạch, trong lòng cô bị dày vò như ở trong chảo dầu, lúc nào cũng không thấy yên lòng, cô muốn đem tình địch lớn nhất trong đời này loại bỏ.
Mười năm không gặp, cô càng trở nên xinh đẹp hơn!
Thẩm Lưu Bạch hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi cánh dơi màu xanh nhạt, chiếc quần âu đơn giản, dưới chân là giày tây.
Cô khẽ quay đầu lại, mái tóc xoăn quanh tai lộ ra ánh sáng lộng lẫy dưới ánh nắng, khiến đôi mắt màu hạt dẻ của cô càng trở nên thanh thoát, có trí tuệ và xinh đẹp thuần khiết.
Cô nhóc ngây ngô năm đó, bây giờ đã bước vào thời kỳ xinh đẹp nhất, xem như Kha Tĩnh không nhìn đến, cô cũng không thể không thừa nhận, chênh lệch giữa cô và Thẩm Lưu Bạch đã ngày càng lớn hơn.
Nhớ đến biểu hiện khó hiểu của chồng mình gần đây, ánh mắt Kha Tĩnh bắt đầu dữ tợn hơn.
“Thẩm Lưu Bạch, đừng cho là tôi không biết khoảng thời gian gần đây cô cứ quấn lấy Hạo Nhiên đúng không?”
“Cô biết xấu hổ chút đi! Anh ấy đã kết hôn! Chúng tôi đã kết hôn 9 năm! Từ lúc đi học tôi đã theo đuổi anh ấy, tình cảm nhiều năm của chúng tôi rất vững chắc, cô đừng mong làm người thứ ba chen chân vào.”
Thẩm Lưu Bạch không nghĩ đến cô ta lại muốn nói chuyện này, nhất thời cũng bị bất ngờ, rất lâu sau đó mới hồi phục lại tinh thần.
Cô yên lặng nhìn Kha Tĩnh một lát, đôi mắt thâm trầm, trên mặt là sự thờ ơ.
“Cô đang nói gì vậy Kha Tĩnh, có phải cô hiểu lầm gì đó không?”
Nghe cô nói vậy, người phụ nữ đối diện càng thêm kích động.
“Tôi hiểu