Đường phố rộn ràng náo nhiệt, một cô gái váy hoa viền xanh xen lẫn trong đám người, kính mát đã che hơn non nửa gương mặt, nhưng vẫn có thể cảm nhận đó là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
"Dương Phàm, ở phía trước là khách sạn tụi mình đặt phòng kìa !"
Dương Phàm tháo kính mát, lộ ra một gương mặt thanh thuần,"Đâu?"
Cô gái tóc ngắn mặc đồ tối màu đưa tay chỉ,"Bên trái bên trái, đúng rồi, ở đó đó."
Chu Tử Tri ghé đầu vào cửa sổ, nhìn Dương Phàm và bạn cô ấy cười vui vẻ sóng vai bước vào khách sạn.
Có lẽ là ánh mắt Chu Tử Tri quá rõ rệt, Dương Phàm bỗng nhiên ngẩng đầu, lễ phép hướng cô lộ ra một nụ cười vạn phần thoải mái.
Chu Tử Tri đóng cửa sổ ngồi lại trên ghế đối diện với quạt điện thổi vù vù, thổi những sợi tóc lòa xòa trước trán quét qua vết sẹo, loáng thoáng nhìn thấy vẻ mặt mơ hồ.
Chạng vạng Úc Trạch đến nơi , lên lầu gõ cửa không có tiếng trả lời, vừa định móc điện thoại ra thì cửa bật mở, Chu Tử Tri mới tắm xong, tóc vẫn còn ướt, chưa kịp sấy khô.
Cô có chút ngạc nhiên,"Không phải ngày mai anh mới đến sao?"
Úc Trạch một tay ôm eo cô tiến vào, dùng chân đá cửa đóng lại,"Nhớ em quá ."
Lỗ tai bị hôn có chút nhột, Chu Tử Tri lấy khăn mặt chà chà tóc,"Em đi lấy thẻ phòng cho anh nhé."
Cánh tay ôm eo cô, chẳng những không buông ra, ngược lại càng siết chặt, tiếng nói bên tai trầm thấp,"Buổi tối anh nằm dưới đất."
Bị ép dính cửa Chu Tử Tri nhìn trần nhà, lại nhìn người đàn ông hôn mình,