Bởi vì Úc Thiến đã nói trước, tối nay Úc Trạch sẽ về, cho nên cô tranh thủ sắp xếp thời gian, về nhà sớm hơn bình thường.
Đợi đến gần chín giờ, Chu Tử Tri gọi điện cho Úc Trạch để hỏi anh về chưa, thì không có người nghe máy.
Cô tiếp tục ngồi trên sopha xem TV, cũng không biết tại sao, trong lòng đột nhiên bất an, cảm giác đó đến bất ngờ khiến cô không kịp phòng bị, như gió cuốn mây bay quét sạch mỗi ngõ ngách một cách hung tàn.
Chu Tử Tri không chờ nổi, cô gọi cho Úc Thiến, cũng không có ai bắt máy, số điện thoại bàn nhà Úc gia thì cô không biết, cô bắt đầu sốt ruột, bất đắc dĩ, hay gọi Tạ Sở thử xem.
Tạ Sở còn ở đoàn phim, giọng nói hòa trộn giữa một dàn âm thanh hỗn độn,"Úc Thiến? Không có, tôi không có gặp cô ấy."
Chu Tử Tri gọi đến khiến hắn hơi bất ngờ,"Xảy ra chuyện gì sao ?"
Chu Tử Tri nói,"Không có gì."
"Rốt cuộc là có chuyện gì?" Tạ Sở trầm mặc một chút, ngữ khí không tự giác gấp ráp,"Có phải tình trạng cơ thể Úc Thiến có vấn đề gì rồi?"
"...... Không có." Chu Tử Tri mím môi,"Tôi không liên lạc được với Úc Trạch."
Tạ Sở,"......"
Vì đàn ông mà mất kiểm soát, mất bình tĩnh, khác hẳn với một Chu tử Tri mà hắn biết.
"Vậy, cô vẫn ổn chứ?" Tạ Sở hỏi thăm, hôm nay tin tức bay đầy trời, cả một ngày, nhân viên trong đoàn nghị luận rôm rả, các diễn viên cũng bàn tán xôn xao, thậm chí ngay cả Tom cũng luôn miệng không ngừng, đi đến đâu cũng nghe tới thị phi giữa ba người Chu Tử Tri, Hà Duyệt Minh và An Ý Như.
Nhất là An Ý