Bên ngoài bệnh viện, mật độ xe hơi tương đối đông, bên trong xe là những phóng viên túc trực bên giá đỡ máy quay phim, vừa xì xụp húp mì tôm vừa lưu ý động tĩnh phía cổng lớn.
Đứng hàng đầu, chiếm cứ vị trí tốt nhất ở bãi đậu xe, chàng thanh niên đội mũ lưỡi trai đẩy đẩy bác trung niên bên cạnh,"Anh Tường, mau nhìn kìa, đó có phải con gái thứ hai của Úc gia Úc Nguyện không?"
Bác trung niên vội vàng đeo mắt kiếng vào,"Đâu?"
Chàng thanh niên điều chỉnh máy quay phim, quay cận cảnh, trên màn hình cô gái tóc ngắn cá tính, mi mắt anh khí, đại khái khoảng 30 tuổi, thành thục nội liễm, cô nói gì đó với người thanh niên bên cạnh, người nọ thái độ khiêm tốn.
"Hơi giống......" Bác trung niên ây da một tiếng, nhanh chóng mở điện thoại, tìm hình lưu trữ trước đây, hắn kinh hỉ nói,"Đúng rồi, là Úc Nguyện ! Nhanh !"
Hắn vừa xác định, chàng thanh niên lập túc chụp vài chục tấm.
Úc Nguyện nghiêng đầu, ánh mắt quét về phía chiếc xe tải đầu tiên kia, chuẩn xác không sai lệch, trong xe chàng thanh niên ngừng thở, bị dọa cứng người, mãi cho đến khi đối phương dời tầm mắt, mới hít thở trở lại.
"Trời đất quỷ thần ơi, thành viên ở Úc gia ai cũng không dễ chọc !"
Bác trung niên thừa nhận,"Cũng phải thôi, nếu không sao tồn tại ở cái đại gia tộc tranh hào đoạt vị, ăn tươi nuốt sống kia được."
Chàng thanh niên nâng tay cởi bỏ nón kết trên đầu, để lộ một khuôn mặt anh tuấn nhẹ nhàng sạch sẽ, hắn lau mồ hôi trán, " Anh Tưởng, anh nắm được bao nhiêu tin tức về nhị tiểu thư Úc gia?"
"Hiếm lắm." Bác trung