Chu Tử Tri ở Úc gia chơi một hồi, bị Thiệu Nghiệp điện thoại gọi về trường quay.
Lúc cô đến, trường quay rất ồn ào, có người đang phát kẹo cưới, ai cũng có phần, mỗi người một túi to, lại thêm vài nhân viên mang quà tết ở quê lên , hai thùng lớn chứa đầy mức quả và chocolate.
Đoàn phim đông người nên chẳng đi phát mà để mọi người tự nhiên lấy, thùng giấy chất đống được đặt ở nơi dễ gây chú ý nhất.
Chu Tử Tri vừa đến, liền bị nhét một viên kẹo, cô mở giấy gói bỏ kẹo vào miệng, cười nói tiếng cám ơn, kèm theo lời chúc đầu xuân.
Bởi vì mọi người đều biết chuyện của Chu Tử Tri và Úc Trạch, nên có vài diễn viên liền mượn cơ hội nói giỡn hỏi thăm.
"Tử Tri, chừng nào bọn tôi mới được ăn kẹo cưới của chị đây?"
Chu Tử Tri đem túi quà đưa cho Giản Dư, tiếp ly nước, cô cũng dùng giọng điệu vui đùa đáp,"Sắp rồi đó, mọi người để dành tiền đi là vừa."
Mọi người lại chẳng xem là thật
Có đôi khi nói thật ngược lại chẳng ai tin.
Chu Tử Tri đi vài bước, bỗng nhiên quay đầu nhìn Giản Dư và Thiệu Nghiệp đứng chung một chỗ.
Cô chưa mở miệng.
Thiệu Nghiệp nhíu mày, trước sau bình chân như vại.
Hoàn toàn không có điểm phòng thủ, Giản Dư hoảng hốt dưới ánh mắt soi xét của cô, mặt dần dần đỏ ửng,"Chị Tử Tri...... Chị...... Chị nhìn tụi em làm gì?"
Chu Tử Tri cười cười,"Có gì đâu."
Vẫn còn lấn cấn Giản Dư ngốc ngốc hỏi Thiệu Nghiệp,"Có phải chị Tử Tri đoán ra cái gì rồi không?"
"Còn phải đoán?" Thiệu Nghiệp đỡ trán,"Em đã viết hết lên mặt rồi kìa!"
Giản Dư méo miệng.
"Bộ em ngốc lắm hả?"
Thiệu Nghiệp nói,"Em xóa chữ trên mặt đi cho bớt ngốc."
Giản Dư,"......"
Cô đuổi kịp Chu Tử Tri, đem cái ót lưu cho Thiệu Nghiệp.
Thiệu Nghiệp lắc đầu, sao hắn có thể coi trọng một người khờ khạo, trẻ con, IQ dưới trung bình thế cơ chứ.
Tròn một ngày, Giản Dư đều rối rắm có nên nói hay không chuyện của cô và Thiệu Nghiệp.
Sau khi hết việc, Giản Dư nhìn thấy tinh thần Chu Tử Tri có vẻ không tệ, liền ấp a ấp úng thừa nhận, chung quy mỗi ngày đều gặp mặt, muốn giấu cũng không giấu được.
"Chị Tử Tri, em đang quen với anh Thiệu Nghiệp."
Chu Tử Tri buông khăn ướt trong tay, trên mặt không có một xu một hào giật mình, trong dự đoán mà ,"Từ lần đưa em về đó hả?"
"Dạ." Giản Dư ngượng ngùng gật đầu.
Ngày đó ở trong xe cô không ngủ, vốn muốn trêu cợt Thiệu Nghiệp một chút, kết quả cô bị đối phương hôn trộm, hắn còn thổ lộ với cô nữa.
Cô hoảng hốt, không biết làm sao.
Sau đó mơ hồ chấp nhận, từ từ ngẫm lại, cô thấy nhất định Thiệu Nghiệp đã sớm thích cô rồi, chỉ không biết bắt đầu từ lúc nào thôi.
Thiệu Nghiệp qua tới đã không còn kịp, Giản Dư khai hết rồi còn đâu, bao gồm chút chuyện xấu hổ của hắn nữa.
Chu Tử Tri nhìn Giản Dư và Thiệu Nghiệp cãi nhau vui vẻ, thật mừng dùm bọn họ.
Quay về, Chu Tử Tri đụng Tạ Sở, ban ngày bọn họ trừ quay phim, không có