"Sao Quý Lăng Bạch lại đột nhiên tấn công vậy?" Vẻ mặt của bà lão bên cạnh Hạ Thịnh khó coi, "Cậu ta chắc chắn đã có kế hoạch gì đó.
"
Hạ Thịnh gật đầu.
Quý Lăng Bạch chưa từng làm việc vô ích bao giờ, "Anh ta xuất hiện ở đây đã khiến tôi cảm thấy rất lạ rồi, chúng ta có nên qua đó xem chút không?"
Bà lão lắc đầu, vẻ mặt vô cùng khó coi, "Không kịp nữa rồi, cậu nhìn phía đông xem, thấy những bóng đen đó vẫn không hiểu sao?"
Vảy đen bao phủ toàn thân, tứ chi cường tráng vững vàng trên mặt đất, theo động tác chạy nhanh mà móng vuốt sắc nhọn để lại những vết sâu trên mặt đất, mang theo một mảng lớn bụi bay.
Nhìn từ xa nó giống như một dòng lũ dâng trào.
"Đó là chó biến dị được nuôi trong thành lũy 1 sao?"
Vẻ mặt Hạ Thịnh khó coi: "Chó ở thành lũy 1 chỉ khi chiến đấu mới ra sân, Quý Lăng Bạch đang muốn nuốt trôi toàn bộ thành lũy 18!"
Khuôn mặt bà lão biến sắc, cuối cùng thở dài nói: "So với Quý Lăng Bạch, anh cậu vẫn ít tàn nhẫn và quyết đoán hơn.
"
"Chúng ta chỉ muốn lợi dụng kẻ nằm vùng để lừa một khoản của thành lũy 18, còn người ta là muốn cả thành lũy 18.
"
Tuy vị trí của thành lũy 2 chỉ kém thành lũy 1 chỉ có một bậc, nhưng trên thực tế có thể thấy sự chênh lệch giữa quyết định sách lược là hoàn toàn khác nhau.
"Mất bên đông được bên tây*, ai có thể nói chính xác chứ?" Hạ Thịnh không cam lòng nhìn về phía Tam Vô, "Tôi lại cảm thấy thứ trước mắt chúng ta có giá trị hơn thành lũy 18 đấy.
"
*Ví lúc ban đầu tại một phương diện nào đó thất bại, nhưng cuối cùng lại thành công ở một phương diện khác.
Lúc này, Tam Vô cũng nghe thấy tiếng gầm của chó biến dị, nhưng cô không để ý lắm.
Bởi vì kẻ thù đang ở ngay trước mắt.
Cô nhịn nhiều năm như vậy, chính là chờ đến ngày hôm nay.
Vương Hạo Sinh chật vật tránh né, chú Phương đã bị vài con tang thi đá vào trong khe núi, bị một người có dị năng sấm sét xông lên đánh chết.
"Đình chiến! Tôi nhận thua, tôi nhận thua thật đấy!" Vương Hạo Sinh sợ hãi, tóc bị một con tang thi kéo đến rách một mảng lớn, máu chảy đầm đìa căn bản không thấy rõ khuôn mặt của Tam Vô, "Các người nghe này! Có địch tấn công! Thành lũy đang gặp nguy hiểm!"
"Hừ!" Một nhóm tán hộ xông lên từ phía sau thành lũy đá vào lồng ngực của Vương Hạo Sinh, "Bọn tao chẳng phải người của thành lũy 18, liên quan gì đến bọn tao?"
"Thế đạo khó khăn như vậy, thành lũy toàn người có lòng dạ đen tối như bọn mày không có còn tốt hơn!"
Một người phụ nữ có thân hình nóng bỏng đã bị hủy hoại nhan sắc cầm lấy một nắm giá đỗ biến dị, ra lệnh cho hai người banh miệng hắn ra, "Hắn muốn cho chúng ta ăn thứ này, hôm nay bà đây sẽ cho hắn nếm thử mùi vị của nó.
"
Tam Vô nhìn cảnh tượng này, một chút không nỡ trong lòng cũng không có, thù có thể báo khiến từng lỗ chân lông trên người cô đều cảm thấy thoải mái.
Cảm giác đau nhức ở hốc mắt và mũi xông lên.
Vương Hạo Sinh bị người ta dùng sức banh miệng, nhét giá đỗ vào bên trong, độc của tang thi rất nhanh đã xâm chiếm nội tạng của hắn, hắn sùi bọt mép trợn trắng mắt.
"Ô! Ô!"
Hắn nhìn chằm chằm về phía Tam Vô, con ngươi như muốn lật ra ngoài, như thể sự oán hận của hắn sắp thành hiện thực.
Tam Vô không có bất cứ động tác gì, tang thi bên cạnh ở gần đó lập tức xông lên đá Vương Hạo Sinh một cái.
Nhìn nhìn nhìn!
Nhìn cái gì mà nhìn!
Lão đại của lão đại là người mà mày có thể nhìn sao? Móc mắt giờ!
"Grào!" Vương Hạo Sinh đã biến thành tang thi đang gầm lớn về phía con tang thi đã đánh hắn.
Tang thi nhỏ nổi giận, lúc làm người đã không ra người, bây giờ làm tang thi cũng không có chút phép tắc nào.
Vài con tang thi bao vây Vương Hạo Sinh.
Từng con tang thi đấm cho hắn một cái.
Trên đỉnh đồi này, những con tang thi già dặn ở đây chính là tiền bối, một con tang thi nhỏ như thế cũng dám gào lên à!
Một số tán hộ đang hung hăng cho Vương Hạo Sinh ăn giá đỗ lập tức dừng lại khi thấy tang thi, họ cảnh giác với người của thành lũy, cũng cảnh giác với tang thi trên đồi.
Mặc dù không biết tại sao tang thi không tấn công họ, nhưng lỡ chúng đột nhiên nổi điên thì sao?
Người phụ nữ nhìn lại thì thấy Tam Vô đang đứng bên cạnh, "Này! Cô bé, đứng đó làm gì! Mau tới đây đi!"
Bọn họ vội vàng chạy tới, nên không nhìn thấy Tam Vô đang được đám tang thi bảo vệ xung quanh.
Nhưng khi biết con báo đen to lớn của Tam Vô là chủ lực lật tung cái lều, mọi người đều rất cảm kích cô.
"Đến đây nhanh lên, đợi đến lúc đám tang thi định thần lại sẽ tấn công chúng ta đấy.
"
Thấy cô vẫn không nhúc nhích, người phụ nữ hận không thể rèn sắt thành thép.
Người đàn ông bên cạnh cũng lên tiếng thuyết phục: "Em gái mau lại đây, chuyện vừa rồi cảm ơn em rất nhiều, đội của chúng ta có mười người, đều là cấp cao, lát nữa chúng tôi sẽ bảo vệ em xông ra ngoài.
"
Tam Vô nhìn Vương Hạo Sinh đã tắt thở từ lâu, mặc dù hắn đã chết nhưng xung quanh thành lũy vẫn còn người có dị năng.
Hai bên đều giết đến đỏ cả mắt rồi.
"Đến đây!"
Tam Vô không tính sẽ đi cùng những người này, vừa mới bước lên một bước, mặt đất đột nhiên nứt ra, cả người lăn lộn giống như một tấm vải bị giật mạnh.
Tang thi bên cạnh cô cũng không đứng vững, lăn xuống sườn đồi.
Tam Vô ngã xuống đất, người phụ nữ kia chạy đến muốn giữ cô lại.
Lựa chọn đầu tiên của một người chính là phản ánh nội tâm rõ nhất.
Tam Vô rất biết ơn họ, nhưng không kịp nữa rồi!
Cả người cô sắp vùi vào trong vết nứt của mặt đất, trong đầu cô thoáng hiện lên khuôn mặt của một người.
Hạ Thịnh!
Giây tiếp theo, một bóng đen đập mạnh lên người Tam Vô.
Bụng dưới đau thắt lại, trước mặt cô xuất hiện khuôn mặt của một bà lão, dưới chân bà lão còn đạp lên hai cuộn gió, chống đỡ thân thể đang còng xuống của cô.
Trước mắt Tam Vô tối sầm lại, cô ngã xuống, được một bà lão đỡ lấy.
"Cô gái nhỏ, đi cùng chúng tôi một chuyến nhé.
"
Bà lão cười nói: "Yên tâm đi, chúng tôi không phải lũ khốn nạn của thành lũy 18, chúng tôi chỉ đang cố hết sức đào tạo nhân tài thôi!"
Bà lão là người duy nhất có thể trấn áp được Hạ Lỗi, là người có dị năng hệ gió top 10 trong thành lũy.
Người có dị năng hệ gió rất khó đối phó, tấn công xa hay gần đều vô cùng giỏi.
Nhìn thấy Tam Vô bị bắt đi, đội ngũ mười người mãi mới phản ứng lại.
"Mẹ nó! Còn con tang thi và báo đen của cô gái kia thì sao?"
"Bà lão vừa rồi là ai thế? Nhanh khủng khiếp! Tấn công một cô gái làm gì?"
"Grừ!" Mới vừa dứt lời, bên tai đã nghe thấy tiếng gầm lớn, con báo đen từ xa liền vọt tới nhanh như chớp, đuổi theo hướng của bà lão.
Tang Lĩnh và đám đàn em đã giải quyết xong nhóm người có dị năng, nhưng lại không tìm thấy Tam Vô đâu.
Chỉ thấy con báo đen đang gầm lên như nổi điên lao về hướng nào đó.
Người phụ nữ mặt sẹo vội vàng hét lớn về phía Tang Lĩnh: "Này! Chủ nhân của mày bị bắt đi rồi!"
Tang Lĩnh: "!.
.
!"
Tiếng gầm giận dữ của lãnh thi đã truyền đến toàn bộ dãy đồi, tất cả tang thi đều đồng loạt ngẩng đầu, bỏ lại kẻ địch trước mặt rồi điên cuồng lao về cùng một hướng.
Để lại nhóm tán hộ và người có dị năng ngơ ngác nhìn nhau.
Những con tang thi này sao lại đột nhiên nổi điên vậy?
Củ cải là người cuối cùng đến chiến trường,