Tam Vô nhìn Trương Phân đang xách một rổ trứng cút, dừng một chút rồi hỏi: "Có chuyện gì sao?"
"Không có gì, chỉ là làm quen với hàng xóm một chút thôi.
" Ánh mắt của Trương Phân lướt qua Tam Vô, lúc nhìn ra phía sau liền bị hai con tang thi canh cửa chắn lại.
Không nhìn thấy gì hết.
"Tôi tên Trương Phân, sống cùng các anh em ở thôn bên cạnh, đội của chúng tôi có tới vài trăm người, cô có thể gọi tôi là đội trưởng Trương.
" Tam Vô nghe Lão Hoa gọi cô ấy là đội trưởng, xưng hô hiện tại của cô cũng phải nâng cấp mới được.
"Ồ, tôi là thôn!.
trưởng thôn Tam Vô?" Tam Vô phát hiện thôn của mình vẫn chưa có tên, có vẻ như không hề có cảm giác uy hiếp nhỉ.
Trương Phân cảm thấy cái tên kỳ lạ đó của Tam Vô nghe thật dễ sợ.
Nhưng trên mặt cô ấy vẫn giả vờ thích ứng rất tốt, "Tôi là người tương đối thẳng thắn nên tôi sẽ nói thẳng luôn nhé, hy vọng chúng ta sau này sẽ hòa thuận với nhau, người khác đối xử với tôi tốt, tôi cũng sẽ đối xử lại như thế, nhưng nếu có những kẻ dám nghĩ xấu sau lưng tôi, tôi cũng sẽ trở mặt đấy.
"
Tam Vô đẩy đẩy trứng cút, có khoảng 30 quả trứng trong rổ lớn, kích thước tương đương với trứng gà trước kia, vậy là tốt rồi.
"Ừ, tôi biết.
" Cô vui vẻ gật đầu ôm trứng cút, "Tôi cũng không hy vọng tôi và cô sẽ đánh nhau.
"
Nói tới những chiến sĩ bên kia của mình, trên mặt Trương Phân lộ vẻ kiêu ngạo.
"Đúng vậy, những chiến sĩ trong đội tôi đều vô cùng mạnh, khi đó sẽ gây ra không ít thương vong cho bên cô.
"
Tam Vô còn chưa nói gì thì cô nàng Tang Phi xinh đẹp sau lưng cô đã bật cười.
Cô nàng mặc một bộ váy dài màu đỏ do Tam Vô may cho, khẽ nâng cầm nhìn Trương Phân đang đứng đối diện cô ấy, lỗ mũi liên tục phập phồng, chỉ kém khắc lên trán mấy chữ "cô mẹ nó nói cái rắm".
Trương Phân bị cô ấy nhìn mà khóe miệng giật giật, "Tam Vô nữ sĩ này, tang thi nhà cô có ý kiến gì với câu nói của tôi à?"
Tam Vô - người chủ trương hòa bình lại thêm tính cách ôn hòa liền xua tay, "Ai, không còn cách nào, Tang Phi nhà chúng tôi không có gì khác, chỉ có cái là có sao nói vậy, không cho người ta mặt mũi, tôi chỉ nói một số sự thật khách quan thôi, hết cách rồi, cô ấy đã trở thành tang thi cũng không thể xoay chuyển bản tính này.
"
Hay cho chỉ nói sự thật!
"Xem ra cô rất tự tin với sức chiến đấu của thuộc hạ mình.
"
Tam Vô lại khiêm tốn xua tay, "Chỉ là đánh nhau bình thường thôi, không bằng đội trưởng Trương Phân dám liều dám đánh, chỗ ở của chúng tôi chỉ là một xưởng nhỏ, một mình tôi kiếm sống ở đây, miễn cưỡng sống qua ngày thôi.
"
Trương Phân gượng gạo gật đầu, chắc là cô ấy không có tham vọng gì đâu nhỉ? Đương nhiên, không thể loại trừ khả năng Tam Vô nói dối.
Đang nói chuyện thì cả hai đột nhiên nghe thấy tiếng "vù vù".
Tam Vô ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đàn ong đen biến dị lớn lao về phía cô.
"Là ong biến dị!" Trương Phân lập tức rơi vào trạng thái cảnh giác, Tam Vô được một bầy tang thi bao quanh.
Nhưng lạ là đàn ong biến dị này không bay về phía họ mà lao thẳng vào thôn có tường chắn cao.
Tam Vô biến sắc, nắm lấy cái còi treo trên cổ Tang Phi và thổi một cái, tiếng còi sắc bén vang lên, tất cả đàn em lập tức chui ra khỏi phòng mình.
"Sao thế, sao thế?" Tang Lĩnh dẫn theo Tang Nhất và Tiểu Tang ra ngoài, nhìn thấy một đàn ong đen đang quanh quẩn trên trời.
Số lượng cỡ 100 con, con ong chúa lớn ở giữa trông rất nóng nảy.
Tam Vô sợ những thứ này sẽ phá hỏng vườn rau và trái cây đáng yêu của cô nên lập tức xoay người hét lớn: "Quay lại! Quay lại hết! Nếu đàn ong biến dị này dám bay xuống, đừng để một con nào lọt được!"
"Đập tan cái đầu của chúng cho tôi!"
Giọng của cô rất hung dữ, bộ dáng hung ác khiến Trương Phân hoảng sợ.
Vì độ tương phản với lúc trước khá lớn.
Tam Vô đi thẳng về thôn, cổng lớn đóng rầm một tiếng, để lại Trương Phân và trợ thủ đắc lực của cô - Lâm Khải nhìn nhau.
"Cô ấy vào thẳng luôn sao?" Lâm Khải không khỏi kinh ngạc, "Không tránh luôn?"
Trương Phân xoay người.
"Có lẽ bên trong có thứ gì đó rất quan trọng.
" Cô tới đây lần này mang theo chút ý thăm dò và thị uy, tặng trứng cút và kẹo đường là vì muốn hòa thuận.
"Đi thôi.
" Trương Phân cười nói: "Cô ấy có thể sẽ không dọn sạch được đám ong biến dị đó đâu, những thứ biết bay đều rất phiền phức.
"
Nếu không tại sao Quý Lăng Bạch của thành lũy 1 lại khiến người ta vừa nhắc tới đã biến sắc như thế?
Còn không phải là vì tiến hóa đơn thể hai cánh mà chỉ mình anh ta có thôi sao?
"Sao những thứ này lại lao tới thôn chúng ta?" Tam Vô kinh ngạc trước cảnh tượng kỳ lạ này.
Không ai biết chúng sẽ đột ngột lao xuống lúc nào.
Hoa tường vi nỗ lực rất nhiều lúc nãy, giờ đây lại đang yên lặng núp trong góc tường.
Là thằng ngốc nào thế? Dụ cả ong tới đây.
Con ong chúa có kích thước gấp ba lần ong thường, nó là con có thần trí* cao nhất trong đàn ong.
*tinh thần và trí tuệ
Hôm nay, ong chúa cuối cùng cũng tìm ra nguồn gốc của mùi hương ngọt ngào khiến nó thương nhớ ấy.
Nó vô cùng say mê.
Ong chúa dùng móng vuốt cẩn thận sửa sang lại cái miệng nhỏ dài của mình, những đóa hoa xinh đẹp cần được chăm sóc yêu thương.
Nó nghiêm túc làm sạch bản thân, vặn mông lao xuống đầy nghi thức.
Hoa tường vi còn chưa kịp phản ứng thì đóa hoa đẹp nhất của nó đã bị ong chúa ôm lấy.
Nếu là trước mạt thế, ong chúa sẽ không cần tự mình kiếm ăn, nhưng bây giờ đâu có giống, để bày tỏ sự tôn trọng của mình đối với đóa hoa đẹp đẽ này, nó phải đích thân ra tay.
Sau khi hoa tường vi phản ứng lại, nó liền hét lên một tiếng chói tai.
Nó bật dậy khỏi mặt đất, bắt đầu chạy trốn khắp nơi.
Những con ong biến dị khác đều đang thành thật chờ đợi, hết cách rồi, ong nhiều thì càng thiếu.
Tam Vô - người khiến mọi người sẵn sàng chiến đấu nhìn thấy cảnh này, đột nhiên phản ứng lại, "Những con ong này đang muốn hút mật sao?"
Quý Lăng Bạch vẫn đang nghỉ ngơi, không ai đáp lại cô.
Hoa tường vi chạy đến bên chân Tam Vô, cả bụi hoa run rẩy dưới chân cô, đau lòng muốn chết.
Nó cảm thấy những đóa hoa đẹp đẽ của nó đã mất sạch rồi!
"Tường vi, em thật lợi hại.
" Tam Vô vui vẻ ngồi xổm xuống khen ngợi, "Không phải em muốn trở nên lợi hại sao?"
Hoa tường vi bối rối, cái này thì liên quan gì đến sức chiến đấu?
"Em có thể thu hút ong biến dị, chị sẽ xây một cái tổ ong ở đây, những con ong biến dị này nhất định sẽ bảo vệ em.
"
Cây có gai cũng nở hoa nhưng chu kỳ nở rất lâu và số lượng hoa cũng rất hiếm, nếu ong biến dị chỉ sống dựa trên số hoa đó thì chúng đã chết từ lâu rồi nên mới phải hút máu.
Nhưng hoa tường vi của cô sẽ luôn nở, đóa hoa thứ nhất kết ra hạt thì đóa thứ hai bắt đầu nở.
Lúc đó Tam Vô