Edit+Beta: Thi Wattpad: NhaThi1789
—–
Việc Lương phu nhân tung tin vịt gièm pha, thái độ Khương Từ rõ ràng không muốn buông tha.
Sắc mặt Lý Diệp Na thay đổi, đàm phán với người khác theo thói quen đè thấp thanh âm, nói: “Lương Chính đầu tư phim của cậu đã là chuộc tiền cho hành vi của Lương phu nhân.”
Nửa câu sau, đơn giản chính là muốn nói ‘Khương Từ, nhìn thấy mà chấp nhận đi.’
Lông mày Khương Từ nhăn ra một ý cười châm chọc, chỉ ra: “Diệp na, dù phim của tôi không bán được vé nào cũng không cần Lương Chính phẩm hạnh ‘tốt’ kia giúp đỡ.
Bị người ta ác ý hất một chậu nước bẩn, còn hợp tác cùng Lương Chính, chẳng phải chuyện này đồng nghĩa với việc tôi ngầm thừa nhận tin đồn có quan hệ bất chính trong miệng Lương phu nhân sao?” Không có người nào muốn đưa bản thân mình vào vị trí tiểu tam kia.
Khương Từ cũng nhìn ra trận tranh chấp này sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của Lý Diệp Na, cô ta mới chủ động đứng ra thuyết phục hai bên hòa giải.
Lương phu nhân sẽ không quấy rầy cô nhưng cũng sẽ không xin lỗi.
Chuyện cô bị Quý phu nhân không mang theo thiện ý đánh giá ở Phó gia, ai là người sai
Khương Từ không thừa nhận bản thân không may mắn, từ chối lời hòa giải của Lý Diệp Na: “Tôi không cần Lương Chính đầu tư, nhưng tôi muốn Lương phu nhân phải công khai xin lỗi, tự mình bịa đặt vu hãm thì phải tự mình làm sáng tỏ.”
Lý Diệp Na nên sớm nhìn ra Khương Từ là một cô gái trông yếu đuối mỏng manh nhưng tính tình trong xương cốt lại vô cùng cứng rắn, không ham danh lợi, còn sợ cái gì?
Đáy lòng cô cảm thấy bực bội, áp lực khoảng thời gian trước cô phải chịu lại ùa về, không khỏi nhíu mày: “Khương Từ, ở xã hội hiện thực, trong túi ai có tiền thì người đó có thể vênh váo khi dễ người khác.
Tôi chỉ là một người đại diện nho nhỏ thì có thể làm gì? Rút khỏi vòng giải trí? Không ăn không uống chờ mẹ tôi bệnh chết?”
“Trần Bội Bội dựa vào bộ phim này xoay mình trở thành Ảnh hậu, tôi dựa vào cô ấy bước lên một tầng mây khác, thật không dễ dàng.
Tôi biết bây giờ cậu một bước đã giải quyết được vấn đề lập gia đình và sinh con, mẹ cậu cao hứng cho cậu một khoản hồi môn kếch xù, đừng nói một bộ phim điện ảnh, dù mười bộ phim cũng không có vấn đề gì, cậu có đường lui, nhưng tôi không có.”
Lý Diệp Na thổ lộ nỗi khó khăn của mình trước mặt Khương Từ.
Nếu có thể cho cô ta một chiếc khăn giấy, cô ta cũng có thể khóc ngay lập tức.
Có một câu, Khương Từ không kìm được mà nói với cô: “Lý Diệp Na, cậu đừng giở bộ mặt khổ sở ép tôi.”
Khi cô bình tĩnh mở miệng nói ra những lời này, liền nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Lý Diệp Na.
Cảm xúc trong lòng cô đã không còn như xưa, cảm thấy khó chịu, muốn nhân cơ hội này nói rõ với cô ta những chuyện hồi trước.
“Lúc trước, chúng ta bỏ qua lập trường của bản thân mà ràng buộc lợi ích với nhau.
Tôi muốn làm phim, cậu muốn có chỗ đứng trong thành phố S hỗn loạn này.
Vì vậy tôi đã giới thiệu cậu với mẹ tôi, nhân mạch trong tay cậu mấy năm nay, ngay từ đầu đều do mẹ tôi cung cấp.
Lúc trước tôi nguyện ý để cậu thông qua đường tắt tiếp xúc giới này, không có nghĩa tôi phải có nghĩa vụ này.” (nghĩa vụ cung cấp tài nguyên cho bả,…)
Khương Từ nói đến chuyện này, cảm thấy bản thân trước đây thật ngu ngốc, thanh âm cười khẽ, lãnh đạm: “Cậu coi thường tiềm lực của bản thân, tôi đã giúp cậu phát triển nó đến cực điểm.
Hai năm qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều, không muốn tiếp tục giúp cậu lấy lòng mẹ tôi, kết quả trong mắt cậu tôi trở thành kẻ tiểu nhân ích kỉ, thấy tôi không còn lợi ích liền bán đứng tôi.
Bây giờ lại thấy tôi có thể giữ được lợi ích cho cậu, cậu lại đến giảng đạo lý, lấy người mẹ bị bệnh nặng của cậu ra làm cớ bắt tôi phải nghe theo cậu một lần nữa.”
Tâm tư của Lý Diệp Na bị nhìn thấu, sắc mặt vô cùng khó coi.
Khương Từ cảm thấy lật tẩy bộ mặt giả dối của người từng thân thiết với mình là vô cùng khó khăn.
Cô mới không sợ Trần Bội Bội bị chuyện này làm liên lụy, cô cũng không đổ tất cả những chuyện bản thân phải chịu lên người Lý Diệp Na.
Nếu đã xé rách lớp mặt nạ của Lý Diệp Na, có một số việc cũng phải nói ra.
Khương Từ nói: “Khi bắt đầu quay bộ phim đầu tiên của tôi, cậu nói với tôi công ty cậu quyết định lấy danh nghĩa con gái Từ Uyển Nghi, mượn điều này để thu hút các diễn viên tới đoàn phim dành vai diễn, còn cố gắng cạ nhiệt muốn tăng doanh thu phòng vé.
Cậu làm xong mới để tôi biết, lúc đó tôi chỉ có thể nghe theo sự sắp đặt, tự tay đốt cháy công sức của bản thân hết lần này đến lần khác.
Lần này, tôi mang thai ngoài ý muốn cậu liền xoay người bán đứng tôi.
Chuyện xưa tái diễn, liên thủ với mẹ tôi tìm cớ tẩy
trắng bản thân, còn luôn miệng nói đôi bên cùng có lợi.
Cậu đã bao giờ nghĩ đến dưới tình huống Phó Thời Lễ đưa tôi đến bệnh viện phá thai, nếu anh ấy không chịu trách nhiệm lại với tính khí cường thế của mẹ tôi, kết cục của tôi sẽ là gì?”
Đời này ở trước mặt Từ Uyển Nghi, Khương Từ cũng không thể thẳng lưng mà sống.
Cô thừa nhận bản thân chấp nhất quá mức kiên trì, nói khó nghe chính là giả thanh cao.
Cô đã chịu nhiều thất bại trong sự nghiệp của mình, nhưng cô cũng không nợ Lý Diệp Na bất cứ cái gì.
Nhiều năm trôi qua, hai người cùng nhau nâng đỡ nhau để đi đến ngày hôm nay.
Cũng không thể nói chỉ Lý Diệp Na lợi dụng cô, cô ta cũng có rất nhiều lần giúp đỡ cô, nhưng đến cuối cùng giữa hai người chỉ còn lại hai từ “lợi ích”.
Có đôi khi ngẫm lại thấy thật buồn cười, nói về tình cảm, Lý Diệp Na sẽ nói với cô ‘Khương Từ, suy nghĩ của cậu thật non nớt, không phải tư tưởng một người trưởng thành nên có.’
Bây giờ nói về lợi ích, Lý Diệp Na lại tới nói đến tình cảm với cô.
Sự tình một khi bị lật tẩy, dường như ngay cả quan hệ xã giao cũng không duy trì được.
Thái độ Khương Từ đã xác định lập trường sau này của cô và Lý Diệp Na.
“Khương Từ, tôi khuyên cậu nên suy nghĩ trước khi làm.
Có thể trong lòng cậu cảm thấy không thoải mái với tôi, nhưng đừng đem việc này liên lụy đến Trần Bội Bội.” Lý Diệp Na biết thái độ Khương Từ, nói thêm nữa sẽ rất lãng phí thời gian.
Át chủ bài hiện tại của cô là Trần Bội Bội, nếu cô muốn dựa vào tiểu hoa đán này để ổn định ở thành phố