Diệp Phồn Tinh sớm đã không còn tức giận, bất quá là trước công chúng làm sai động tác, vừa lúc bị Lộ Thâm thấy nên có chút thẹn thùng thôi.
Bất quá cô rất nhanh không còn tâm tư để thẹn, bởi vì. . .
"Kia là Diệp Phồn Tinh? Lớn lên xác thực xinh đẹp, chỉ là nhân phẩm . . . Chậc, không thể tin, cô ta cư nhiên làm ra chuyện này."
"Còn không phải sao? Thật là biết người biết mặt khó biết lòng."
"Cô ta thoạt nhìn thật bình tĩnh a, có phải là chưa thấy bài đăng trên diễn đàn trường học hay không. . ."
Tiếng nói nhỏ khe khẽ xuyên qua từng hàng cây hòa vào trong tiếng nhạc như có sức nặng ngàn cân chui vào trong tai Diệp Phồn Tinh. Còn có ánh mắt kinh nghi, khinh bỉ hoặc vui sướng khi người gặp họa. . .
Diệp Phồn Tinh hoàn hồn nhíu mày, mẹ nó tình cảnh này có chút quen mắt?
Vừa đúng lúc tập thể dục theo nhạc kết thúc, cô lập tức về phòng học lấy di động ra mở diễn đàn trường học.
Vừa vào liền thấy trên cùng một cái tiêu đề chữ HOT chói mắt: Không gặp không biết, gặp rồi bị dọa nhảy dựng! Cao tam chuyển tới một vị nữ thần họ Diệp cư nhiên có nhiều lịch sử đen tối như vậy!
Diệp Phồn Tinh: ". . ."
Diệp Phồn Tinh trong lòng có suy đoán, vừa nhìn liền biết là bôi nhọ cô.
Cái gì là "Vị Diệp nữ thần này ỷ mình lớn lên xinh đẹp, ai đến cũng không cự tuyệt mà dưỡng vô số lốp dự phòng".
Cái gì mà "Diệp nữ thần mặt ngoài cao lãnh, kỳ thực sinh hoạt cá nhân cực kỳ hỗn loạn, đổi qua không biết bao nhiêu bạn trai".
Cái gì tiếp "Nguyên nhân chuyển trường thật sự của Diệp nữ thần là vì có phú nhị đại không chịu nổi cô lúc nóng lúc lạnh, bị trầm cảm cắt cổ tay vào bệnh viện".
Còn có "Diệp nữ thần siêu cấp nhẫn tâm, bà của phú nhị đại vì cô ta tự sát kia quỳ xuống cầu xin cô ta, mà cô ta nửa cái liếc mắt cũng không chịu đi bệnh nhân xem phú nhị đại". . .
Tóm lại càng nói càng ghê tởm.
Vì chứng mình mình nói thật, ID tên "Người bạt mí" này còn phát ra mấy hình ảnh gọi là "chân tướng".
Hình ảnh đó là bộ dáng Diệp Phồn Tinh cùng nam sinh đùa giỡn, có cả Ôn Trác Vũ mặt trắng bệch nằm ở bệnh viện, và cả Ôn lão phu nhân quỳ xuống trước mặt Diệp Phồn Tinh ở nhà ăn, mặt Diệp Phồn Tinh lại cực kỳ lạnh nhạt, lực công kích mười phần.
Học sinh trường trọng điểm nào gặp qua bát quái cỡ này, lập tức nổ tung phần bình luận.
Diệp Phồn Tinh kéo xuống nhìn, phát hiện đại bộ phận người đều khiếp sợ cùng kinh ngạc, chỉ có số ít người nghi ngờ tính chân thật của bài đăng.
Lập tức có người đáp trả bình luận đó: Chứng cứ rõ ràng như thế, các người còn căng da đầu giúp vị Diệp nữ thần này nói chuyện, lẽ nào là thủy quân?
Lại vứt ra mấy cái "lịch sử trò chuyện" của học sinh trường quý tộc, trừ bỏ lịch sử đen tối, vị Diệp nữ thần này còn thích lập tiểu đoàn lăng nhục đồng học, ngay cả em gái họ ở nhà cô ta cũng thường xuyên vũ nhục cùng đánh chửi.
Mặt khác ỷ vào nhà có tiền, cô ta còn ẩu đả với giáo viên trường học, đáng tiếc vị giáo viên kia không quyền không thế không thể lấy lại công đạo cho mình, còn bị buộc từ chức.
Diệp Phồn Tinh: ". . ."
Diệp Phồn Tinh phục sát đất mấy người đăng bài hư hư thật thật này, thật thật giả giả nói còn cho ra khuôn ra dạng, nếu không phải cô chính là đương sự, cô mẹ nó chắc cũng tin sái cổ!!
Lại nhìn đối phương vừa viết lại còn có ảnh, tất nhiên là chuẩn bị mà đến, Diệp Phồn Tinh kinh giận[1], ánh mắt lạnh lẽo.
Cô mới chuyển tới đây chưa đầy một tuần, là ai hận cô đến thế?
[1] kinh sợ + tức giận.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một cái tên: Đồng Khả Hân.
Nhưng từ sau lần bị cô cảnh cáo, Đồng Khả Hân cũng không làm gì quá đáng nữa, hai người cũng không phát sinh mâu thuẫn gì. . .
Quan trọng là nội dung bài đăng này so với lời đồn đãi mà Đồng Khả Hân lợi dụng Tạ Linh Linh phát tán thì càng thêm ác liệt, người gây ra chuyện này rõ ràng không muốn cô còn mặt mũi ở trường trọng điểm.
Đồng Khả Hân còn ở nhờ nhà cô, hẳn là dù có tâm cũng không có gan làm ra chuyện lớn như vậy?
Đương nhiên điều này không có nghĩa là chuyện này với cô ta không có quan hệ, rốt cuộc trên bài đăng còn cố tình nhắc tới cô ở nhà "vũ nhục đánh chửi em gái họ" đó. . .
"Khốn khiếp, thằng cháu nào con mẹ nó dám đăng bài như thế này!"
Đang nghĩ ngợi đột nhiên có tiếng người rống giận cùng thanh âm đánh lên mặt bàn.
Diệp Phồn Tinh hoàn hồn, phát hiện Vương Kiến Nam vừa đi vào phòng học chuẩn bị ngồi xuống.
"Làm sao vậy tiểu tiện tiện?"
"Xảy ra chuyện gì?"
Những người khác cũng hoảng sợ, sôi nổi thò qua hỏi.
"Có người ở diễn đàn bịa đặt nói Diệp Phồn Tinh ban chúng ta. . . Đệch, các cậu tự xem đi!"
Vương Kiến Nam tức giận đến phun tào, không hề nghĩ ngợi đem điện thoại ném cho bạn học bên cạnh. Ném xong hắn mới nghĩ làm thế không ổn, vội quay người, đoạt lại điện thoại: "Thôi, tất cả đừng xem."
Nhưng mà đã chậm, không nên xem đều đã xem.
"Này, đây là thế nào?"
Mọi người khiếp sợ cực kỳ, hai mặt nhìn nhau, theo bản năng lại nhìn Diệp Phồn Tinh.
"Xin, xin lỗi Phồn Tinh, mình không phải cố ý đem chuyện này mở ra, mình chỉ là quá tức giận. . ." Vương Kiến Nam cũng có chút hoảng loạn mà nhìn lại.
Bất quá nhìn vẻ mặt hắn không phải kinh nghi cùng chán ghét, mà là chột dạ và áy náy, Diệp Phồn Tinh sửng sốt, một hồi lâu mới tìm lại âm thanh: "Cậu. . . cậu không tin bài đăng này ư?"
"Đương nhiên không tin! Vừa nhìn đã biết là giả a!"
Nghĩ đến bài đăng trên diễn đàn trường học chỉ sợ đã sớm truyền bá, Vương Kiến Nam cũng không vì chuyện này xin lỗi nữa chỉ do dự nói: "Tuy rằng cậu mới chuyển tới đây không lâu, nhưng cậu là người như thế nào, bọn mình đều có mắt nhìn thấy!"
Điều này thật đúng.
Từ lúc chuyển trường tới bây giờ, Diệp Phồn Tinh vẫn