Tuy rằng quán ăn phục vụ chả ra sao nhưng hương vị đồ ăn lại không tồi, Lộ Ninh ăn đến vui vẻ vô cùng, Diệp Phồn Tinh cũng ném điểm không khỏe ra sau đầu.
"Nào nào nào, chúc tiểu mỹ nữ Ninh Ninh sinh nhật vui vẻ! Mong sao em mỗi ngày đều hạnh phúc, khỏe mạnh trưởng thành!"
"Mỗi ngày hạnh phúc! Khỏe mạnh trưởng thành!"
Hát bài hát sinh nhật cho bạn nhỏ Lộ Ninh xong, lại đáp ứng ba nguyện vọng của cô bé, nhân không khí đang vui vẻ tay thiện nghệ Hầu Tử đột nhiên đề nghị: "Cứ ăn ăn uống uống thế này thôi cũng chán, chúng ta chơi trò khác đi? Chơi kéo búa bao, ba thắng một, người thua. . . phạt bị quét bơ lên mặt nhé?"
"Quét bơ lên mặt? Được nha được nha!" Lộ Ninh vừa nghe xong hai mắt sáng bừng.
Lộ Thâm lại lắc đầu: "Nơi công cộng không thích hợp chơi cái này, cẩn thận lát nữa ông chủ tới đuổi người đấy."
"Chúng ta cũng đâu đánh giặc, chỉ nhẹ nhàng, hòa hòa khí khí, cẩn thận chơi chút thôi!" Hầu Tử híp mắt cười "thiện lương" cực kỳ. Lộ Thâm chỉ cần liếc mắt cái đã nhìn thấu mục đích của hắn.
". . . Cũng không được." Lộ Thâm cho rằng tên đồng bọn ngốc nghếch e sợ thiên hạ không loạn, ánh mắt vô ý thức rơi xuống sườn mặt trắng nõn tinh xảo của Diệp Phồn Tinh: "Ăn đồ ăn của mày đi."
Cơ hội tiếp xúc thân mật tốt như thế mà cũng không biết nắm chắc! Kiểu này đến khi nào mới tìm được bạn gái a!
Hầu Tử hận rèn sắt không thành thép trừng mắt nhìn hắn, còn đang định khuyên thì Diệp Phồn Tinh đã mở miệng: "Ninh Ninh muốn chơi thì chúng ta chơi đi, tôi có khăn ướt, chút nữa lấy lau là được."
Cô không biết mục đích đen tối của Hầu Tử, chỉ nghĩ Lộ Thâm bận tâm tới cảm xúc của mình nên không đồng ý —— đương nhiên Lộ Thâm một phần cũng nghĩ tới điểm này, dù sao con gái đều tương đối để ý hình tượng bản thân, hắn sợ Hầu Tử trêu đùa quá mức khiến cô xấu hổ. Quan trọng hơn cả là vì Hầu Tử "có mục đích riêng", cố tình hắn lại không thể nói rõ, cuối cùng chỉ có thể âm thầm liếc Hầu Tử một cái cảnh cáo, nhả ra đáp ứng.
"Tốt! Bắt đầu nào!"
Cùng bạn nhỏ Lộ Ninh hoan hô, trò chơi bắt đầu.
"Nào, ván thứ nhất, kéo búa bao!"
Bốn người đồng thời ra tay, ba cái búa một cái kéo, kéo là Lộ Thâm.
Diệp Phồn Tinh sửng sốt, vui vẻ: "Chúc mừng anh nha bạn cùng bàn, trúng giải nhất."
Lộ Thâm: ". . ."
"Ha ha ha dám chơi dám chịu, mau tới, Thâm Nhi mau thò khuôn mặt đáng yêu ra đây để anh trai quét một phát!" Hầu Tử một bên cười ngu, một bên dùng tay quẹt một khối kem to, cọ trên mặt Lộ Thâm.
Lộ Ninh cũng học theo, cười khanh khách cho anh trai yêu nhà mình một đạo thất oai bát nữu[1] "trừng phạt".
[1] hình dung sự nghiêng lệch bất chính. Xuất phát từ《 Tam hiệp ngũ nghĩa 》.
"Tới lượt Phồn Tinh, quẹt nhiều vào, đừng khách khí!"
Lúc này Diệp Phồn Tinh mới nhận ra phương thức trừng phạt này đối với quan hệ của vài người bọn họ có chút quá thân mật. Nhưng mà cô không phải người chơi không nổi, nếu đã đồng ý chơi thì sẽ không lật lọng quét hết hưng phấn của mọi người, lại nói tay dính nhiều bơ kem cũng sẽ không nhất định chạm vào mặt.
Nghĩ như vậy, Diệp Phồn Tinh liền nhanh chóng dùng đầu ngón tay quét một khối bơ kem to tướng, cười tủm tỉm để sát bên mặt Lộ Thâm: "Nào nào, để tôi xem quét vào chỗ nào thì đẹp."
Lộ Thâm lại một lần nữa nghe thấy mùi thơm thơm ngọt lại thanh đạm này.
Hương bơ sữa nồng đậm cũng không thể áp chế nó, ngược lại bất tri bất giác bị nó dung hòa, hợp thành một loại hương vị càng ngọt ngào.
Hắn đột nhiên cảm thấy mất tự nhiên. Đặc biệt là cô gái trước mắt càng dựa càng gần. . .
"Ở chỗ này đi!" Diệp Phồn Tinh cười xấu xa, giơ tay chạm vào chóp mũi thiếu niên: "biubiubiu, biến thành lão thái giám phản bội!"
Cô khống chế lực đạo rất tốt, không để ngón tay mình chạm vào da hắn. Nhưng trong mắt Lộ Thâm chính là cô gần trong gang tấc, dưới đôi lông mi dài là đôi mắt lấp lánh đầy ý cười, cong cong tựa như vầng trăng non khiến hắn càng thêm mất tự nhiên.
"Ha ha anh biến thành lão thái giám phản bội!” Cũng may Diệp Phồn Tinh đã lùi lại, Lộ Ninh vỗ tay nở nụ cười, Lộ Thâm hoàn hồn, bất đắc dĩ nở nụ cười.
Hầu Tử nhìn hắn rồi nhìn Diệp Phồn Tinh, tự cảm thấy bản thân thật thiên cmn tài, ồn ào nói: "Nào nào, tiếp tục, ván thứ hai!".
Kế tiếp mấy lần đều là hai với hai, hai và một cùng một, không tính. Thẳng đến ván thứ sáu, mới một lần nữa xuất hiện cục diện ba đối một.
Mà ván này người thua lại là Diệp Phồn Tinh.
"Oa, đúng là quả báo tới sớm." Diệp Phồn Tinh cười cười, hào phóng đưa mặt qua.
Lộ Ninh vui vẻ quẹt một cái ở má phải, Hầu Tử cũng hư hư thực thực quẹt trên trán cô, sau đó tới lượt Lộ Thâm.
"Đại nhân, mong đại nhân thủ hạ lưu tình nha!"
Diệp Phồn Tinh chắp tay trước ngực làm bộ dáng đáng thương vô cùng, Lộ Thâm vốn định giống Hầu Tử quẹt nhẹ một cái cho xong, nhưng thấy cô như vậy không hiểu sao lại sinh ra tâm tư trêu đùa.
Khóe miệng hơi cong, ánh mắt đi xuống, chậm rãi đảo qua cái trán no đủ, mặt mày xinh đẹp, cái mũi thẳng tinh xảo, cuối cùng không tự giác dừng trên cánh môi no đủ hồng nhuận của cô.
"Anh, anh nhìn cái gì đấy? Mau nhanh lên a!"
Bị hắn nhìn như vậy, da mặt Diệp Phồn Tinh