Có Ba Là Tiên Đế

Người Bắt Nạt Vợ Con Của Tiên Đế


trước sau

CHƯƠNG 3: NGƯỜI BẮT NẠT VỢ CON CỦA TIÊN ĐẾ

Nhà họ Hầu và nhà họ Hàn ép cưới, ép Hàn Nghê Lăng lấy Hầu Quân Tu sao?

Thậm chí còn uy hiếp… nếu Hàn Nghê Lăng không nghe theo sẽ ra tay với Nặc Nặc, làm cho Hàn Nghê Lăng vĩnh viễn không được gặp Nặc Nặc à?

Giờ phút này, vẻ mặt Sài Diên vô cùng thâm trầm, lạnh giống như băng cực vậy.

"Hầu Quân Tu sao..."

Anh chậm rãi nhắm mắt lại.

Anh cũng có biết một chút về người này.

Năm năm trước, Sài Diên và Hàn Nghê Lăng đã yêu nhau, nhưng mới chỉ quen nhau vào sáu năm trước. Khi đó, Sài Diên rời khỏi nhà họ Sài ở Bắc Kinh, đến Hải Thành học đại học, làm quen với Hàn Nghê Lăng là bạn học đến từ Trung Nguyên.

Hàn Nghê Lăng đến từ nhà họ Hàn ở Trung Nguyên lại chạy tới Hải Thành ở vùng duyên hải để học đại học, trên thực tế là để tránh phiền phức từ một vài người theo đuổi.

Trong đó, Hầu Quân Tu theo đuổi Hàn Nghê Lăng mãnh liệt nhất. Nhà họ Hầu của Hầu Quân Tu được xem là gia tộc đứng đầu Trung Nguyên, thực lực tổng hợp lại chỉ hơn chứ không kém nhà họ Hàn. Hầu Quân Tu và Hàn Nghê Lăng cũng xem như là môn đăng hộ đối, Hầu Quân Tu còn rất yêu Hàn Nghê Lăng . Sau khi Hàn Nghê Lăng đến Hải Thành học đại học, hắn cũng chạy tới Hải Thành, dây dưa một hai tháng. Sau đó bởi vì một vài kinh doanh trong gia tộc cần Hầu Quân Tu phải xử lý, hơn nữa Hàn Nghê Lăng vẫn luôn lạnh lùng với hắn, hắn mới bất đắc dĩ rời khỏi Hải Thành, trở lại Trung Nguyên.

Nhưng dù vậy, hắn vẫn theo đuổi Hàn Nghê Lăng không ngừng.

Thậm chí sau khi Hàn Nghê Lăng và Sài Diên xác định quan hệ, hắn vẫn không hề để ý, thường xuyên gửi một vài món quà đắt tiền qua đường bưu điện.

Nhưng tất cả đều bị Hàn Nghê Lăng ném vào trong thùng rác.

Ở trong mắt Hầu Quân Tu, Sài Diên chỉ là một cậu chủ đã bị nhà họ Sài hoàn toàn vứt bỏ, căn bản không gây ra được uy hiếp gì cho hắn.

Chỉ là hắn không ngờ tình cảm giữa Hàn Nghê Lăng và Sài Diên quá sâu đậm.

Cho dù Sài Diên mất tích, ra đi không nói một lời nào nhưng Hàn Nghê Lăng vẫn lựa chọn sinh con gái cho Sài Diên .

Mà điều làm cho Sài Diên không ngờ chính là ở dưới tình hình như vậy, Hầu Quân Tu vẫn không chịu buông tay, trái lại dùng thủ đoạn ép cưới kịch liệt này để ép Hàn Nghê Lăng lấy hắn.

Sài Diên có thể đoán được đại khái Hầu Quân Tu cũng không thích Hàn Nghê Lăng .

Hắn chỉ có chấp niệm!

Càng là thứ không có được thì hắn lại càng muốn giành vào trong tay.

"Hầu Quân Tu... Rất tốt!"

"Trước đây anh quấn quýt Nghê Lăng không ngừng, tôi có thể tha cho anh."

"Nếu sau khi tôi mất tích mà anh thật sự quan tâm giúp đỡ Nghê Lăng , tôi cũng có thể không để ý."

"Chỉ tiếc là anh lại dùng thủ đoạn này!"

Sài Diên chậm rãi mở mắt ra.

Trong đôi mắt anh hiện ra sát ý lạnh lẽo.

"Vợ con của Chân Dương Tiên Đế Đại Hoang tôi mà anh cũng có thể uy hiếp bắt nạt được sao?"

Trong lòng Sài Diên , Hầu Quân Tu thậm chí cả nhà họ Hầu đã giống như bị phán tử hình.

"Đợi tôi tìm được Nghê Lăng về, cuối cùng cũng phải thanh toán nhà họ Hầu!"

Vẻ mặt Sài Diên thâm trầm.

Thấy vẻ mặt Sài Diên tối tăm như vậy, cảm nhận được sát ý lạnh lẽo trong ánh mắt anh, Hàn Dĩ Vân ở phía trước theo bản năng giật mình, cảm giác có chút rét lạnh.

"Dĩ Vân , đạo cô dẫn Nghê Lăng đi có lai lịch thế nào? Nghê Lăng đi hai năm, cô và cô ấy có liên lạc gì không?"

Sài Diên khẽ hỏi Hàn Dĩ Vân .

Hàn Dĩ Vân vốn đang lạnh giọng chất vấn Sài Diên lại bị sát khí vừa rồi của anh hù dọa, bây giờ khí thế cũng yếu hẳn.

Cô ấy khẽ lắc đầu: "Tôi không biết, khi đạo cô kia tới tìm chị tôi thì tôi không ở đó. Lúc chị tôi đi cũng không nói gì thêm. Hai năm qua, tôi căn bản không liên lạc được với chị ấy."

"Chỉ có điều tôi nghe nói hình như đạo cô kia đã từng lần lượt đến nhà họ Hàn và nhà họ Hầu, tự mình gặp gia chủ của hai nhà."

"Từ sau ngày đó, nhà họ Hầu và nhà họ Hàn đều không hề nhắc tới chuyện ép cưới, cũng không uy hiếp Nặc Nặc nữa."

"Không ai biết đạo cô kia nói gì với gia chủ của hai nhà trong hai lần gặp mặt đó, gia chủ của hai nhà đó hình như rất kiêng kỵ điều này nên không hề nhắc tới."

Hàn Dĩ Vân nói.

"Hả?"

Sài Diên khẽ gật đầu.

Rõ ràng, đạo cô kia cũng là một cao nhân ẩn thế.

Thân phận của bà ta đủ để chấn áp hai gia tộc lớn nhà họ Hầu và nhà họ Hàn của Trung Nguyên.

Bởi vì Hàn Nghê Lăng có "tiên duyên" nên mới bị đạo cô kia dẫn đi, hai năm qua không có tin tức. Sài Diên đoán tới 80% là cô ấy đã bị dẫn vào một tông môn ẩn thế nào đó và
cắt đứt với thế tục.

Muốn dùng con đường bình thường để tìm được Hàn Nghê Lăng thì rõ ràng không dễ dàng gì.

"Chỉ tiếc là tôi cứng rắn trở về trái đất nên tu vi mất hết. Nếu không, dựa vào lực lượng của Tiên Đế để thi triển thần thông “Pháp nhãn Thái Hư”, liếc mắt là có thể quan sát được cả Trái đất . Muốn tìm ra Nghê Lăng sẽ rất dễ dàng."

Trong lòng Sài Diên than khẽ.

Đừng nói là lực lượng của Tiên Đế, cho dù Sài Diên bây giờ là Chân Tiên bình thường, lấy thủ đoạn của tiên nhân cũng có thể thi triển ra được một vài thần thông, tìm được Hàn Nghê Lăng cũng rất dễ dàng.

Chỉ tiếc bây giờ tu vi của Sài Diên đã mất hết, cũng chẳng mạnh hơn người bình thường là bao.

Anh muốn khôi phục lại thực lực, tạo lại căn cơ thì phải đi tới từng bước, rất khó đi đường tắt được.

"Tối nay mình bắt đầu tu luyện lại đi!"

Trong lòng Sài Diên đã quyết định.

"Dĩ Vân , tôi biết năm năm qua, các người đã phải chịu nhiều cực khổ rồi, nhưng nếu tôi đã trở về thì nhất định sẽ cố gắng hết sức bồi thường!"

"Nghê Lăng rời đi là vì bị Hầu Quân Tu ép nhưng cũng vì tôi rời đi."

"Lên Cùng Bích Lạc hay xuống Hoàng Tuyền, tôi chắc chắn cũng sẽ tìm cô ấy trở về!"

Sài Diên mói xong lời này liền đứng dậy, đi nhanh ra khỏi phòng.

"Sài Diên !"

Hàn Dĩ Vân theo bản năng cũng đứng dậy.

"Tôi muốn biết năm năm qua, anh rốt cuộc đã đi đâu? Vì sao anh không xuất hiện, cũng không liên lạc với chị tôi? Lẽ nào anh không nên cho chúng tôi một lời giải thích sao?"

Cô ấy lớn tiếng hỏi.

Sài Diên chợt dừng lại.

"Cô chưa từng đạt đến trình độ đó, tôi có giải thích thì cô cũng chỉ xem như lời nói mớ giữa ban ngày, vậy cần gì phải giải thích nữa?"

Sài Diên thản nhiên nói.

"Anh!" Hàn Dĩ Vân chán nản.

"Đúng rồi, tên đầy đủ của Nặc Nặc là gì?" Mà vào lúc này, Sài Diên chợt hỏi.

"Sài Vũ Nặc !" Hàn Dĩ Vân lạnh lùng trả lời.

"Sở... Vũ Nặc sao?"

Sài Diên khẽ đọc lại tên của con gái.

"Năm năm trước, đêm mưa đó, anh đã hứa sẽ tới đón em nhưng cuối cùng lại ra đi không nói lời nào... Nghê Lăng , em còn nhớ lới hứa của anh không..."

"Anh đã trở về, anh nhất định sẽ hoàn thành lời hứa, sẽ không bỏ em lại nữa!"

Ánh mắt Sài Diên trở nên vô cùng kiên định.

Đêm khuya.

Căn hộ có hai phòng ngủ, dì Từ và Sài Vũ Nặc ngủ một phòng, Hàn Dĩ Vân ngủ một phòng, Sài Diên cũng chỉ có thể ngủ ở trong phòng khách.

Nhưng lúc này Sài Diên vẫn chưa đi nghỉ.

Anh ngồi khoanh chân ở trên sô pha, ổn định tâm cảnh và thử tu luyện.

Anh muốn tìm Hàn Nghê Lăng về để cả nhà đoàn tụ thì phải nhanh chóng tu luyện, khôi phục thực lực mới được.

"Nghê Lăng bị dẫn tới trong tông môn ẩn thế, sợ rằng tông môn ẩn thế này không đơn giản, rất có khả năng có “Nhân Tiên” trấn giữ."

"Thậm chí lão tổ của tông môn có thể chạm tới cấp 'Địa Tiên'!"

"Không có đủ thực lực, cho dù bây giờ tôi tìm được Nghê Lăng , muốn dẫn cô ấy về cũng chỉ là mơ mộng hão huyền!"

Trong lòng Sài Diên thầm nghĩ.

Con đường tu tiên có bốn đẳng cấp lớn.

Theo thứ tự là: Võ Giả, Nhân Tiên, Địa Tiên, Chân Tiên!

Từ mấy trăm năm trước, trái đất đã tiến vào một "thời đại mạt pháp", linh khí khô cạn nên không thể nuôi dưỡng ra được cường giả cấp Chân Tiên.

Nhưng Sài Diên đoán có vài tông môn ẩn thế, một vài lão tổ không xuất thế, rất có thể chạm tới cấp Địa Tiên!

Hàn Nghê Lăng rất có khả năng bị dẫn tới trong tông môn ẩn thế như vậy. Muốn tìm được Hàn Nghê Lăng , mang Hàn Nghê Lăng về mà không có đủ thực lực thì căn bản không làm được.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện