Có Ba Là Tiên Đế

Tiên Đế Không Cần Phải Trốn Trốn Tránh Tránh Chứ?


trước sau

CHƯƠNG 42: TIÊN ĐẾ KHÔNG CẦN PHẢI TRỐN TRỐN TRÁNH TRÁNH CHỨ?

Bạc Thiên Tầm cung kính hành lễ với Sài Diên , còn gọi là "tiền bối"?

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, gần như tất cả mọi người ở đây đều lập tức hóa đá!

Chẳng ai ngờ được Bạc Thiên Tầm – một cường giả trong Bắc Thoái Môn có thực lực mạnh hơn Bành Kiều một bậc, được nói là một chiêu có thể đánh bại La Hải Lang lại gọi Sài Diên là "tiền bối"!

Cảm giác tồn tại của Sài Diên trong cuộc thi đấu giao lưu giữa Câu lạc bộ võ thuật truyền thống của đại học Hải Thành và Câu lạc bộ Taekwondo không tính là lớn.

Ban đầu anh xuất hiện cùng với Hàn Dĩ Vân , đã có người cho rằng anh cũng là cao thủ võ thuật truyền thống.

Nhưng trong quá trình thi đấu giao lưu, La Hải Lang khiêu chiến với anh, anh lại nói mình không phải là thành viên của Câu lạc bộ võ thuật truyền thống.

Cuối cùng Lưu Sinh lại khiêu chiến, Sài Diên cũng chỉ lắc đầu từ chối.

Nếu nói Sài Diên thu hút một vài ánh mắt, vậy cũng là vì cô con gái Sài Vũ Nặc . Là Sài Vũ Nặc đã nói La Hải Lang không bằng ba ba, còn nói Bành Kiều chỉ cần một chiêu có thể đánh bại La Hải Lang , lúc này mới thành công làm cho mọi người quan tâm.

Nhưng mọi người thấy những lời nói của Sài Vũ Nặc đều là lời trẻ con không biết kiêng kỵ.

La Hải Lang và Lưu Sinh trước sau khiêu chiến, Sài Diên "không dám ứng chiến" đã chứng minh tất cả.

Mà bây giờ, Bạc Thiên Tầm - Taekwondo đai đen thất đẳng, cao thủ Bắc Thoái Môn chân chính ở trước mặt Sài Diên cũng phải vô cùng cung kính gọi Sài Diên là "Tiền bối".

Điều này nói rõ Sài Diên tuyệt đối không đơn giản!

"Bạc Thiên Tầm này là đai đen thất đẳng Taekwondo!" "Cho dù anh ta không phải là cao nhất cửu đẳng nhưng theo tôi được biết, phải là người có cống hiến rất lớn cho Taekwondo mới có khả năng được trao tặng Taekwondo bát đẳng, cửu đẳng. Thất đẳng đã là cấp cao nhất mà học viện Kỹ Thuật Hàn Quốc có thể trao tặng, đại biểu cho bản lĩnh Taekwondo mạnh nhất rồi!"

"Anh ta còn là cao thủ Bắc Thoái Môn, Bành Kiều dùng ba chiêu đánh bại La Hải Lang cũng xác định tu vi của cô ấy còn xa mới bằng được anh ta."

"Một nhân vật như vậy ở trước mặt Sài Diên lại hành lễ của người thế hệ sau à?"

"Sài Diên kia rốt cuộc là nhân vật thế nào vậy?"

Tất cả mọi người đều suy đoán về thân phận thật sự của Sài Diên .

Đặc biệt là những thành viên của Câu lạc bộ võ thuật truyền thống.

Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Sài Diên đã hoàn toàn thay đổi.

Bọn họ có chút hiểu biết về giới võ thuật, biết từ trước đến nay trong giới võ đạo đều tôn sùng kẻ mạnh!

Thực lực mạnh mới là tiền bối!

Thực lực yếu thì cho dù có lớn tuổi hơn nữa, cho dù vai vế có cao tới đâu cũng không lọt được vào mắt của cường giả!

Bạc Thiên Tầm gọi Sài Diên là tiền bối, thái độ với Sài Diên cung kính như vậy tất nhiên đã nói rõ tu vi của Sài Diên còn cao hơn cả Bạc Thiên Tầm .

Theo bọn họ thấy, thực lực La Hải Lang đã không có cách nào địch nổi.

Ở trong mắt bọn họ, tu vi Bành Kiều là sâu không lường được.

Bạc Thiên Tầm còn trên cả Bành Kiều!

Vậy Sài Diên ... có thể đạt được tới trình độ thế nào?

"Cuối cùng tôi cũng đã hiểu rõ vì sao trước đó La Hải Lang và Lưu Sinh nhiều lần khiêu chiến mà Sài Diên căn bản không ứng chiến..." Một thành viên của Câu lạc bộ võ thuật truyền thống nhìn Sài Diên , cười gượng và than khẽ.

Mà Lưu Sinh nhìn Sài Diên trước mặt, sắc mặt liên tục thay đổi.

Giờ phút này, anh ta cuối cùng mới ý thức được Sài Diên – người anh ta vừa tuyên bố muốn khiêu chiến rốt cuộc là tồn tại khủng khiếp thế nào...

"Bạc Thiên Tầm sao? Chuyện hôm qua đã xử lý xong rồi chứ?"

Sài Diên liếc nhìn Bạc Thiên Tầm , anh vẫn bế Sài Vũ Nặc trong lòng, thản nhiên nói.

"Báo cáo tiền bối, chuyện đã được xử lý xong."

Bạc Thiên Tầm cung kính nói.

"Chỉ có điều..." Anh ta muốn nói lại thôi.

"Tiền bối, tôi có vài chuyện quan trọng muốn nói với tiền bối, không biết chúng ta có thể nói chuyện riêng một lát được không?" Bạc Thiên Tầm nói.

"Chuyện quan trọng à?" Sài Diên khẽ gật đầu.

"Dĩ Vân bế Nặc Nặc giúp tôi, tôi nói chuyện với Tiểu Bạc một lát." Sài Diên nhét Sài Vũ Nặc cho Hàn Dĩ Vân và nói.

Hàn Dĩ Vân nhìn Sài Diên và Bạc Thiên Tầm đi ra khỏi sân vận động, cô ấy vẫn ngây người.

"Tiểu Bạc?" Sắc mặt Hàn Dĩ Vân có chút thâm trầm.

"Sài Diên này thật sự xem mình thành tiền bối cao nhân có thực lực vô song à?"

"Cho dù không biết vì sao Bạc Thiên Tầm gọi anh là tiền bối, nhưng thiên phú võ đạo của anh... không có bản lĩnh, còn muốn làm sói đuôi to!" Hàn Dĩ Vân nhìn theo bóng lưng Sài Diên và thầm oán hận.

Trong phòng nghỉ ở góc khuất của sân vận động.

"Tiền bối Sở, thi thể của Thẩm Lãm đã được người phía trên của tông môn chúng tôi đưa về trong tông môn rồi." Bạc Thiên Tầm nói.

"Ừ." Sài Diên khẽ
gật đầu.

Bạc Thiên Tầm không nhịn được liếc nhìn Sài Diên .

Lần này, tiền bối Bắc Thoái Môn tới mang thi thể của Thẩm Lãm đi chính là một vị trưởng lão của Bắc Thoái Môn có tu vi còn cao hơn Bạc Thiên Tầm .

Khi ông ấy nhìn thấy thi thể dập nát của Thẩm Lãm cũng đã vô cùng kinh hãi.

Theo vị trưởng lão này phân tích, người giết Thẩm Lãm tuyệt đối phải có tu vi đạt được Nội Kình đỉnh cấp cũng cách tông sư Hóa Kình không xa!

Thực lực Sài Diên có thể đạt được tới đẳng cấp này làm cho Bạc Thiên Tầm cũng thấy không thể tin nổi.

"Tiền bối Sài Diên ."

"Cho dù Thẩm Lãm đã chết, nhưng cậu ta có một người anh tên là Thẩm Phàn , tu vi thực lực còn cao hơn Thẩm Lãm , có người nói anh ta chỉ thiếu nửa bước là bước vào trình độ tông sư Hóa Kình."

"Khi Thẩm Lãm phản bội Bắc Thoái Môn, anh ta từng tuyên bố sẽ bắt Thẩm Lãm về, tự mình trừng trị."

"Không ngờ..."

"Thẩm Lãm lại chết ở trong tay của tiền bối."

"Cho dù Thẩm Lãm chết chưa hết tội, nhưng Thẩm Phàn - anh cậu ta lại chưa chắc đã nghĩ vậy. Nếu để anh ta biết Thẩm Lãm bị tiền bối giết chết, tôi sợ rằng..."

Bạc Thiên Tầm nhíu mày.

"Anh của Thẩm Lãm là Thẩm Phàn à?"

Sài Diên cũng nhíu mày.

Thẩm Lãm gây ra vụ án lớn ở tỉnh Bắc Hải, giết chết một nhà sáu người già trẻ, đúng là hành vi mất trí rồi.

Ở trong giới võ đạo, chuyện phản bội tông môn cũng đã phạm vào tối kỵ.

Mà Thẩm Phàn - anh cậu ta lại chỉ nói sẽ bắt cậu ta về, tự mình trừng trị?

Nếu nói là "trừng trị", vậy nhất định là sẽ bảo vệ tốt tính mạng của cậu ta.

Thẩm Phàn này rõ ràng là một người bao che khuyết điểm.

"Bắc Thoái Môn không có môn quy sao? Còn cần Thẩm Phàn tự mình trừng trị em trai anh ta à?"

Sài Diên hỏi.

Vẻ mặt Bạc Thiên Tầm khổ sở.

"Đã làm cho tiền bối chê cười rồi."

"Bắc Thoái Môn tất nhiên có môn quy. Chỉ có điều..."

"Sư tôn của Thẩm Phàn là một vị thái thượng trưởng lão của Bắc Thoái Môn tôi, còn là một vị đại tông sư Hóa Kình sót lại của Bắc Thoái Môn..."

Bạc Thiên Tầm nói.

"Ồ?" Sài Diên gật đầu.

Cường giả cấp tông sư có thể một mình trấn giữ một tông môn võ đạo, hoặc là thế gia võ đạo.

Bắc Thoái Môn có chút danh tiếng ở phía bắc, nhưng trong tông môn cũng chỉ có một tông sư Hóa Kình, đó chính là sư tôn của Thẩm Phàn , vị thái thượng trưởng lão kia. Ngoài ra, môn chủ Bắc Thoái Môn còn chưa đạt tới tông sư Hóa Kình.

Chính vì vậy, Thẩm Phàn hành sự ở trong Bắc Thoái Môn tất nhiên không có gì phải sợ hãi, cho dù là môn quy cũng dám phá hỏng!

Anh ta muốn bảo vệ tốt tính mạng của em trai ruột Thẩm Lãm , Sài Diên lại một chân đạp chết Thẩm Lãm , tất nhiên đã kết thù hận với Thẩm Phàn .

"Tiền bối Sài Diên, để tránh rắc rối, tôi và thiếu tá Ngạc đã bàn bạc, có thể tạm thời che giấu sự thật."

"Chúng tôi sẽ tuyên bố với bên ngoài là do cao thủ của quân đội giết chết Thẩm Lãm."

"Để tránh mang tới rắc rối cho tiền bối Sài Diên."

"Không biết ý của tiền bối thế nào?"

Bạc Thiên Tầm dè dặt hỏi.

"Che giấu sự thật sao?"

"Không cần phải làm vậy."

Lúc này, Sài Diên khẽ lắc đầu.

"Nếu Thẩm Phàn hỏi, cậu không cần phải khó xử, cứ nói cho anh ta biết."

"Thẩm Lãm là do tôi nghiền chết."

Sài Diên thản nhiên nói. Sài Diên anh làm việc gì còn cần phải trốn trốn tránh tránh sao?

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện