Hạnh cười ngất :
- Ăn gì mê mết, đến cả ớt mà không thấy, trách ai đây
Trả tiền xong, Thanh Thảo đứng lên hổng hiểu mắc mớ gì cô lại nhìn sang bàn ấỵ Người lạ đưa tay lên mũi làm dấu hiệu chọc quê cộ Thanh Thảo tức anh ách, đây là quán xá chứ nếu ở ngoài thì không yên đâụ
Tự dưng tiền nhỏ Hạnh đang cầm bỗng rớt xuống. Thấy có cơ hội Thanh Thảo bèn nói:
- Ddễ ta lượm chọ
Cô cúi xuống nhặt tiền, sẵn đôi guốc gỗ cô giẫm mạnh lên chân hắn. Hắn hét to :
- Ui da !
Cả quán ăn xôn xao, ai cũng nhìn hắn tò mò làm hắn quê một cục. Thanh Thảo đứng lên thản nhiên bước ra khỏi quán. Mỹ Hạnh khều vai Thảo :
- Ê, hồi nãy làm gì anh chàng đó la lớn dữ vậy ?
Thanh Thảo hả hê :
- Chac( là bị kiến cắn.
- Cắn lúc nào hỗng cắn lại nhè lúc mi lượm tiền. Ta sợ hắn kiếm chuyện với mi ghệ
- Hắn mà dám kiếm chuyện với tạ Còn Khuya !
- Mi chủ quan quá.
Thanh Thảo cười hít hít rồi đi nhanh vào lớp. Một phen hú vía, nếu tình trạng này cứ xãy ra hoài e mình giảm cân
Buổi chiều, Thanh Thảo xách quyển tập phay phủi đến nhà Ha.nh. Lớp cô bé hôm nay có giờ học thêm nên cô đến rủ nhỏ Hạnh cùng đị
- Hạnh ơi, Hạnh à!
Kêu hai ba tiếng vẫn không có nhõ Hạnh lên