Hạnh cười :
- Làm cho anh Minh.
Thảo đứng lên :
- Anh Minh nào vậy ?
- Thì người mi gặp ngoài cửa đó nếu không nhờ anh ta, có lẽ mi còn khổ sỡ dài dài
Thảo lườm bạn :
- Ta có biết anh ta mặt tròn mặt méo đâu, mi khéo nóị
Hạnh cười :
- Chưa biết càng hay đễ ta kêu ãnh qua đây i biết mặt luôn nhạ
- Ê, không cần đâụ
- Mi không cần nhưng ta cần
Vậy là Hạnh biến nhanh, một lát sau Thảo đã nghe nhõ nói chuyện tíu tít, cô vội quay người đị
- Anh Minh, nhỏ Thanh Thảo, bạn em đó.
Thảo miễn cưỡng quay lại cười xã giao không ngờ Minh kêu lên :
- Thì ra là cô bé.
Nghe anh ta kêu lên thẳng thốt, Thảo quay lạị Bốn mắt giao nhau, Thảo
bối rô"i :
- Là anh à ?
Hạnh ngơ ngác :
- Hai người quen nhau rồi hả ?
Thảo lúng túng :
- Ddâu có, mới gặp hồi nãy mà.
- Anh Minh, có đúng vậy không ?
Minh cười :
- Hình như là vậỵ
Hạnh kêu lên :
-