Cô nghe các bà tám hàng xóm đang nhiều chuyện nói như vậy.
Cô lập tức đi tìm Lâm Dương, có muốn xác minh đó có phải là sự thật hay không.
Hay chỉ là lời đồn thổi.
“Ting! Ting! Ting!”
Tiếng chuông cửa nhà họ Lâm vang lên.
Người giúp việc nhà họ Lâm ra mở cửa.
“Cô tìm cậu Lâm à?”
“Dạ, cho hỏi có Lâm Dương ở nhà không thím Phương?”
“Chờ một chút, tôi đi nói cậu ấy.”
“Vâng!”
Một lúc sau, Lâm Dương từ trong nhà bước ra cùng với Dương Nhi.
“Cô đến đây tìm anh Dương có chuyện gì?”
“Cô… Cô cũng ở đây sao?”
“Tôi ở đây thì có việc gì liên quan đến cô sao?”
Lâm Dương thấy Chu Tiểu Mân đến tìm mình chắc là có chuyện gì quan trọng.
Anh ôm Dương Nhi vào lòng rồi hỏi.
“Tiểu Mân, em có chuyện gì muốn gặp anh sao?”
“À! Phải rồi.
Vừa rồi em đi dạo nghe mọi người bảo là Dương Nhi đã có thai được mấy tuần rồi.”
“A! Đúng rồi! Vì vui quá nên anh quên báo cho em biết.”
“Dương Nhi đã có thai với anh được mấy tuần rồi.
Anh đưa cô ấy về đây để tiện chăm sóc.”
Chu Tiểu Mân vui mừng nói sẽ tự tay làm bánh kem tặng cho hai người để chúc mừng hai người có tin vui.
“Nhất định! Em sẽ tự tay làm bánh kem tặng cho hai người.”
“Cái gì? Ai thèm ăn bánh kem của đồ con heo xấu xí cô làm cơ chứ?”
Dương Nhi vốn dĩ đã không thích Chu Tiểu Mân nên không muốn nhận bất cứ thứ gì từ Tiểu Mân.
“Dương Nhi, Tiểu Mân có lòng tốt muốn chúc mừng chúng ta nên muốn tặng bánh thôi mà.
Em đừng có khó khăn như vậy chứ.”
“Hừm!”
Dương Nhi chỉ “hừm” một tiếng rồi quay lưng bỏ vào nhà.
Lâm Dương chưa kịp cảm ơn đã bị Dương Nhi gọi vào.
“Còn không mau vào nhà đi!”
“Được! Được anh vào ngay!”
Bây giờ, Dương Nhi muốn anh ta làm gì anh ta cũng đều có thể làm vì trong người đang mang giọt máu của anh ta.
Lâm Dương quay lại cảm ơn Chu Tiểu Mân rồi nhanh chóng bước vào nhà.
“Cảm ơn em Tiểu Mân.”
Chu Tiểu Mân vui vẻ quay trở về nhà, phải tự tay làm một chiếc bánh thật xinh và ngon để tặng cho hai người họ.
Cô loay hoay trong bếp gần hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đã xong chiếc bánh kem nhỏ nhắn nhưng rất đẹp.
Cô bỏ bánh kem vào trong tủ lạnh rồi đi lên phòng ngủ.
Cô mong trời sáng thật nhanh để có thể tặng bánh kem cho hai người họ.
Sáng hôm sau.
Chu Tiểu Mân thức dậy cô đánh răng, rửa mặt, mặc một bộ đồ thật xinh xắn rồi vội vã xuống tủ lạnh lấy bánh kem đặt ngăn ngắn vào hộp rồi đi sang nhà Lâm Dương.
Mọi hôm, giờ này Chu Tiểu Mân còn lăn lộn trên giường nhưng cớ sao hôm nay mới giờ này cô đã tung tăng dậy sửa soạn quần áo, lại còn tung tăng xách hộp bánh kem đi đâu thế kia.
“Tiểu Mân, sao hôm nay con dậy sớm thế? Lại còn trên tay xách hộp bánh kem kia.”
“Mẹ à! Hôm qua con đích thân làm bánh để tặng cho Lâm Dương và Dương Nhi.”
Trần Xuân Liễu đang ngồi uống trà cùng Chu Hoàng Thiên, hai người không thể nào không bất ngờ khi thấy Tiểu Mân hôm nay lại dậy sớm như vậy.
Mọi hôm có kêu la khan cả cổ cô còn chưa chịu dậy.
Trời có sập cô cũng còn chưa dậy.
“Sao lại tặng bánh? Chẳng phải Dương Nhi con bé đó nó không thích con à?”
“Con không quan tâm cô ta có thích con hay không? Con chỉ muốn tặng bánh để chúc mừng Lâm Dương đã được lên chức.”.
Truyện Light Novel
“Lên chức?”
Trần Xuân Liễu và Chu Hoàng Thiên không khỏi bất ngờ đồng loạt hô to.
“Phải, cha mẹ không biết gì à? Dương Nhi cô ấy đã có thai với Lâm Dương được mấy tuần rồi.”
“Sao có thể chứ? Lâm Dương trước giờ hiền lành như vậy.”
Chu Hoàng