Bây giờ cô phải làm sao sau khi nghe được cuộc trò chuyện của Thiên Long và Dương Nhi kia chứ?
Chạy vào trong phòng kia vạch trần bộ mặt cô ta với người đàn ông kia.
Hay…
A! Phải gọi cho Lâm Dương trước.
Không biết anh ấy có tin những lời cô nói không nhỉ?
Mặc kệ anh ta có tin hay không cô cũng vẫn phải nói sự thật này cho Lâm Dương biết trước.
Cô lấy điện thoại ra lướt danh bạ tìm tên Lâm Dương.
Sau ba hồi chuông đổ cuối cùng anh ta cũng đã nghe máy.
“Tiểu Mân, em gọi anh có việc gì quan trọng hả?”
Chu Tiểu Mân hớt ha hớt hãi nói không nên câu.
“Dương Nhi… Cô ấy… Không phải là của anh.”
Lâm Dương chẳng thể hiểu nổi Chu Tiểu Mân đang nói gì.
Chu Tiểu Mân cô ấy đang nói gì vậy chứ?
Cái gì mà Dương Nhi?
Rồi là không phải của anh.
Cô ấy đang muốn nói vấn đề gì đây?
Lâm Dương nhẹ giọng.
“Tiểu Mân, em bình tĩnh từ từ nói lại cho anh nghe nào.”
Chu Tiểu Mân cũng đã từ từ lấy lại được bình tĩnh, cô hít một hơi thật sâu sau đó thở nhẹ.
“Lâm Dương anh phải hết sức bình tĩnh khi nghe em nói chuyện này.
Em biết anh sẽ không tin lời em nói nhưng đây chính là sự thật.
Chính em cũng không tin nó là sự thật.
Sáng nay mẹ em có nói về chuyện này nhưng em chỉ nghĩ là bạn bè bình thường của cô ấy nên em chẳng quan tâm gì mấy.
Nhưng tối nay em đã tận mắt thấy và tai em cũng nghe thấy rõ.
Không thể nào không tin những thứ trước mắt mình.”
Lâm Dương giọng nói có vẻ hơi lo lắng, bồn chồn khi không biết chuyện gì đã xảy ra.
“Có chuyện gì mà quan trọng thế? Em nói đi anh nghe.”
Chu Tiểu Mân lấy lại bình tĩnh rồi nói.
“Đứa bé trong bụng Dương Nhi không phải là con của anh.”
Lâm Dương nghe vậy, liền nghĩ Chu Tiểu Mân vì thấy Dương Nhi không thích cô ấy nên nghĩ rằng Chu Tiểu Mân đang bịa chuyện để hại Dương Nhi.
“Em đang nói gì vậy Chu Tiểu Mân.
Đứa bé trong bụng chính là con của anh và Dương Nhi.”
Trước giờ rất ít khi Lâm Dương gọi cả họ tên cô ấy.
Trừ những khi anh ấy tức giận sẽ kêu đầy đủ họ tên của cô còn lại chỉ kêu Tiểu Mân như mọi khi.
Chu Tiểu Mân biết anh ta đang rất tức giận.
Cô nhẹ giọng.
“Nhưng đó là sự thật.”
“Sự thật gì chứ? Suốt ngày cô ấy chỉ ở bên anh.
Thì em nói xem sao cô ấy có thể ngoại tình.”
Chả phải bây giờ Dương Nhi chẳng ở bên anh ta hay sao?
Đúng là yêu quá hoá ngu!
Chu Tiểu Mân kể lại cuộc trò chuyện vừa rồi cho Lâm Dương nghe.
“Vừa rồi em có việc đi ra ngoài em nhìn thấy Dương Nhi đi cùng một người đàn ông là lên chiếc xe.
Trong lúc đi Dương Nhi có sơ ý làm rơi điện thoại, em chạy theo kêu mãi mà cô ấy không nghe.
Nên…”
Lâm Dương nghe đến đây thì nghĩ Chu Tiểu Mân không khác gì một người đạo diễn thực thụ.
“Nên em đã nghĩ rằng đứa bé trong bụng không phải là con anh à?”
“Anh bình tĩnh nghe em nói.”
“Em đi theo họ thì thấy chiếc xe dừng ở trước khách sạn.
Sau đó hai người bọn họ đi lên phòng VIP em có đi theo và nghe được hai người họ trò chuyện rất lâu.
Và sự thật động trời là đứa bé trong bụng Dương Nhi không phải là con anh.”
“Chu Tiểu Mân em học đạo diễn từ khi nào ấy.
Dương Nhi không thể nào là người phụ nữ như em nói được.”
Lâm Dương tức giận khi nghe những lời nói của Chu Tiểu Mân.
“Hay là