*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Trà Đá.
Lúc Nam Từ ngồi xe về nhà họ Nam, tâm tình còn có chút không yên.
Cô không ngừng nghĩ về đoạn hội thoại trước đó với Hoắc Lâm, cảm xúc cũng không khống chế nỗi lộ ra ngoài.
Nam lão gia tử phát hiện thấy cô không thích hợp, nhưng cho là cô vẫn còn suy nghĩ về chuyện xảy ra ở nhà họ Chu, cũng không để ý, thậm chí vẻ mặt hiền lành an ủi cô vài câu.
“Tiểu Từ, ông nội biết con chịu khổ, con bé nhà họ Lưu cũng quá ngang ngược vô lý, khiến con chịu uất ức. Ông nội cũng đã nói chuyện với ba con bé, đòi công bằng lại cho con, nhà họ Lưu cũng để chúng ta rất nhiều hạng mục, cho nên con đừng suy nghĩ chuyện này nữa.”
Đáy lòng Nam Từ lạnh lùng chế giễu, giúp cô đòi lại công bằng?
Coi như sau khi biết cô bị Lưu Lâm Lâm “Ức hiếp”, bọn họ cũng đã bí mật đàm phán xong, không phải cũng chỉ là lợi ích đôi bên thôi sao?
Ngày hôm nay may là cô đã dạy dỗ Lưu Lâm Lâm, bằng không thì nhịn nữa lại khiến cô ta được nước lấn tới.
Với lại, nhìn thần sắc của ông nội cô, không khó đoán ra, ông và ba của Lưu Lâm Lâm nhất định đàm phán không tệ, chắc chắn ông cũng đã lấy không ít lợi về phần mình.
Nghĩ nghĩ, cô quay lại nhìn Nam lão gia tử, miễn cưỡng cười cười.
“Con không sao đâu ông nội, con biết nặng nhẹ, không nên gây thêm phiền toái cho nhà họ Nam nữa.”
Nam lão gia tử đương nhiên nhìn ra biểu hiện mất tự nhiên của cô, khẳng định trong lòng cô không cam tâm, nhưng lại giả vờ không sao, đứa bé này từ lúc tới nhà họ Nam luôn khiến ông bất ngờ, cũng biết đúng mực, cho nên cho dù cô có không phục thì cũng không làm chuyện gì quá đáng.
Dù sao, ông cũng nên giáo huấn cô một chút, đều là người nhà họ Nam, phải đặt lợi ích nhà họ Nam lên hàng đầu.
Ông nhìn cô vừa hiền lành vừa cười cười, nói: “Con hiểu là được rồi,
con là đứa nhỏ rất thông minh, cũng không cần ông nội chỉ dạy gì thêm. Hôm nay ông nội dẫn con đi dự tiệc, là muốn cho hơn nửa những gia tộc ở thành phố này biết rõ thân phận của con, bắt đầu từ ngày mai, tất cả mọi người sẽ biết đến nhị tiểu thư nhà họ Nam, cho nên con ra ngoài phải chú ý đến lời nói của mình, nhớ chưa?”
Nam Từ ngoan ngoãn gật đầu.
~
Hôm sau đến lớp múa, các vũ sư đều nhìn Nam Từ với ánh mắt coi trọng hơn rất nhiều.
Lúc nhà họ Nam chưa công khai thân phận cô, thì các vũ sư chỉ nghĩ Nam Từ là người thân ở tạm nhà họ Nam.
Bởi vì… Các vũ sư cũng chưa từng gặp một tiểu thư 20 tuổi mới đến lớp múa vỡ lòng.
Có thể tối hôm qua các cô mới nghe đến tin tức Nam Từ chính là nhị tiểu thư nhà họ Nam lúc nhỏ đi lạc, trong khoảnh khắc đó, trong lòng các cô nổi lên những gợn sóng không nhỏ.
Đại đa số người cảm thấy may mắn, vì trước đó cũng chưa từng trào phúng hay khinh miệt cô, bằng không thì coi như đã vô tình đắc tội với người nhà Nam.
Các cô đồng thời cũng nghe được chuyện của Lưu Lâm Lâm.
Các vũ sư cơ bản đã không hài lòng Lưu Lâm Lâm, hôm nay lập tức biểu hiện ra bên ngoài, mà những cô gái khác bị Lưu Lâm Lâm bắt nạt trước đó, lập tức tụ tập châm chọc Lưu Lâm Lâm.
Nhưng hôm nay Lưu Lâm Lâm không dám gây sự, hôm qua ba cô ta đã cảnh cáo, cho nên cô ta có muốn bắt nạt người khác, cũng phải lựa quả hồng nào mềm một chút.
Cô ta dạo một vòng, cuối cùng cố định ánh mắt lên cô gái đang đứng uống nước.
Cô ta giơ tay đánh “Bộp” một phát, ly nước trong