Cố Chấp Ngọt

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Trà Đá.

Mặc dù Hoắc Lâm nói anh không sao, nhưng Nam Từ vẫn không yên tâm, cho nên vì để dỗ dành anh, cô vẫn ráng chống lại cơn buồn ngủ, chủ động đứng dậy chuẩn bị cùng anh đến công ty.

Hoắc Lâm không nghĩ cô lại như vậy, anh đè lấy bả vai cô.

“Em làm gì vậy?”

“Đi làm với anh.”

“Không cần, em ở nhà ngủ đi, hôm nay anh đã gọi dì giúp việc ở bên biệt thự sang bên này rồi, sau này em cứ ở nhà với dì ấy.”

Nam Từ kinh ngạc, trừng mắt nhìn anh: “Hoắc Lâm, đừng nói là anh sẽ bắt em ở nhà dưỡng thai chứ?”

“Không được sao?”

“Không được!” Nam Từ nghiêm túc nhìn anh, “Mặc dù em có thai, nhưng cũng không đến mức không làm việc được, em vẫn muốn đến công ty. Ừ thì… Đôi khi sẽ có thể xin nghỉ phép, nhưng ít ra cũng không buồn chán như ở nhà.”

Hoắc Lâm vốn cũng không nghĩ đến những điều này, nhưng hôm nay nghe Nam Từ nói, anh cũng nên cân nhắc đến suy nghĩ của cô.

Bác sĩ cũng đã nói, mọi chỉ số sức khỏe của Nam Từ đều rất tốt, cũng không cần phải tĩnh dưỡng nhiều. Lúc trước anh sợ cô đi tới đi lui mệt người, cho nên mới muốn để cô ở nhà nghỉ ngơi.

Nghĩ nghĩ, anh còn nói: “Nếu như em cảm thấy ở nhà buồn chán, thì có thể đi ra ngoài chơi với đám Cố Phán, lúc đó anh sẽ để lão Trương đưa em đi.”

“Không được đâu, Hoắc Lâm.” Nam Từ vẫn dùng giọng điệu rất nghiêm túc, “Em cảm thấy bây giờ em không muốn lệ thuộc vào anh thì cũng quá buồn cười. Nhưng em vẫn muốn nói, em vẫn muốn làm một người độc lập, ít nhất để em thấy ngoài việc yêu anh, còn có những chuyện khác em vẫn có thể làm được. Em hiểu là anh lo lắng cho em, cũng
hiểu anh rất thương con, nhưng em đảm bảo với anh, em nhất định sẽ không sao hết!”

Hoắc Lâm thật ra cũng đã dao động rồi, dù sao bảo bối của anh có đưa ra bất kỳ yêu cầu gì, thì anh cũng sẽ thỏa hiệp vô điều kiện. Chỉ là anh muốn bổ sung một chút về suy nghĩ của anh, sợ cô hiểu lầm là anh muốn nhốt cô lại.

Nếu cô đã nói đến mức này, thì anh cũng không có lý do gì để ngăn cản cô.

Bác sĩ cũng đã nói, trong lúc phụ nữ mang thai thì tâm trạng cực kỳ quan trọng.

Cho nên Hoắc Lâm cũng gật đầu, cuối cùng còn bổ sung một chút.

“Em đến công ty làm cũng được, nhưng em không được đến phòng làm việc của em nữa, anh sẽ cho người sắp xếp một cái bàn lớn trong văn phòng anh, em cứ vẽ ở đó.”

Nam Từ bĩu môi: “Tại sao?”

“Ở bên kia có quá nhiều người, lại ồn ào, lỡ như có ai đó vô ý đụng phải em thì làm sao?” Hoắc Lâm hôn lên trán cô: “Anh không thể để em và con xảy ra chuyện gì được.”

Nghe nói như thế, mọi bất mãn của Nam Từ lập tức biến mất, trong lòng còn xuất hiện vài tia ngọt ngào.

Sau đó cô cố ý đè ép độ cong của môi, ra vẻ miễn cưỡng, đáp: “Cũng được.”

~

Tin tức Nam Từ có thai có lẽ đã truyền ra khắp công ty, cho nên sau khi tới công ty, các nhân viên đều thấy bà chủ không đến bộ phận thiết kế nữa, mà đi một đường lên thẳng văn phòng của ông chủ.

Ngược lại mọi người còn có chút hiếu kỳ, với bản tính của ông chủ, sao có thể để bà chủ tới công ty làm việc?

Mà những ý nghĩ này, Nam Từ hoàn toàn không biết.

Thời gian sau đó, hai người cũng


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện