Những ngày qua tâm trạng Nhược Giang được thoải mái hẳn, không còn ai đến quấy rối nữa, hạng mục lớn cũng sắp hoàn thành chỉ còn một ngày là cô sẽ được nghỉ ngơi rồi.
Hôm nay là ngày cuối nên người nào người nấy tập trung cao độ hơn, cùng nhau tăng ca đến gần 1 giờ khuya mới hoàn thành.
Nhược Giang là người về cùng nhất, sau khi sắp xế tư liệu xong cô liền gửi lên nhóm chat của ban các cô để cho mọi người xem, mọi người trong nhóm đều thả tim cũng như đồng ý với cách này của cô.
Nhược Giang cầm bản tài liệu và túi xách ra về, đến cửa thang máy thì không may đụng phải người khác, bản tài liệu trên tay cũng rơi xuống.
" Tôi xin lỗi, tôi không cố ý"
" Không sao"
" Của cô đây"
" Cảm ơn"
Nhược Giang không hề nghi ngờ mà cầm lấy mà không biết một phần tài liệu đã được người khi nãy đụng trúng đã tráo đổi đi.
Đến khi cửa thang máy mở ra người kia mới nở một nụ cười chế giễu cầm di động lên gọi điện.
" Tôi làm xong rồi, cô ta không hề phát hiện"
" Tốt tôi sẽ chuyển khoản cho cô"
" Cảm ơn giám đốc Bạch đã chiếu cố tôi"
Dạo gần đây Cố Nhậm đã chuyển đến sống với cô, anh cố năn nỉ lấy lý do bảo vệ cô nên mới được chấp thuận.
Hai người về đến nhà cô liền tìm kiếm đồ ăn, mỗi lần tăng ca về cô đã có thói quen ăn đêm khuya.
" Anh giúp em xem bản tài liệu đó đi, anh có kinh nghiệm hơn em nên em muốn học hỏi thêm ở anh"
" Được để anh xem, lát ăn ít thôi đấy"
" Em biết rồi"
Cố Nhậm ngồi ở phòng khách giúp cô xem xét, mọi thứ rất hoàn chỉnh nhưng đến mục giữa thì con số trong đó lại chênh lệch hoàn toàn.
" Giang Giang em có nhầm lẫn gì không? Trưởng phòng Hàn không nói cho em biết hạng mục này không hề cho con số lớn này"
Nghe tiếng của anh cô lật đật đi ra xem, nhìn con số trong đó cô cũng hốt hoảng, cô nhớ bản thân chỉ đưa ra sấp sĩ bằng con số mà Trưởng Phòng Hàn đề ra.
" Đây không phải em làm"
" Nhìn những tờ khác với tờ này hoàn toàn khác nhau"
" Ý anh là có người tráo đổi nó"
" Ừm, có ai ngoài em đụng vào bản tài liệu này không?"
" Trước khi ra về em có chụp cho mọi người trong ban xem, ngoài em ra à đúng rồi, còn một người nữa, khi nãy e đi vào thang máy có người đụng phải em cô ấy còn giúp em lượm những tài liệu cho em nữa.
Nhưng mà chỗ thang máy lại không có camera rồi"
" Để anh lo chuyện này cho"
" Không cần em còn nhớ mặt cô ta, cứ để em giải quyết.
Bây giờ em sữa lại một chút, anh nghỉ ngơi trước đi"
" Anh ngồi làm với em, cấm cãi bướng"
Hai người bắt tay vào làm, tuy chỉnh một chút nhưng lại mất khoảng 1 tiếng mới xong, nếu không nhờ anh phát hiện sớm e rằng ngày mai cô sẽ gây hậu quả nặng lắm đây.
Tiếng chuông báo thức vang lên cô mắt nhắm với tay tắt nó lại sờ bên cạnh nhưng nó lại trống trơn, không nghĩ anh lại dậy sớm như vậy.
Sau khi chuẩn bị xong cô bước ra ngoài nhìn thấy anh ăn mặc chỉnh tề đang bận rộn làm đồ ăn sáng, cô đi lại ôm anh từ đằng sau.
" Chào buổi sáng"
" Mau ra ngồi bên kia đi, anh làm